Tản Mạn Về Hạnh Phúc

by Jan 27, 2017Trải nghiệm

Mình là loại người khá cổ điển về một số chuyện. Và không cổ điển lắm về một số chuyện khác. Nhưng mình thích tổng kết một năm theo âm lịch, theo Tết ta của mình. Giống như M., một người bạn của mình thuở nhỏ còn trang trọng khai bút ngay đêm giao thừa, những đứa trẻ đếm thêm một tuổi qua đầu Năm Mới, mình xem thành tựu lớn nhất của mình năm Bính Thân vừa rồi là tìm thấy Fraser, người đàn ông của mình.

Trái ngược hoàn toàn với hình mẫu lý tưởng mình có trong đầu từ xưa lơ xưa lắc, Fraser liên tục làm mình ngạc nhiên về mức độ hạnh phúc tụi mình cùng chia sẻ mà không cần nhiều lắm những yếu tố bên ngoài. Những tiêu chuẩn mà lúc trước, mình cho là nhất định phải có mới được.

Tụi mình sống đơn giản như cặp vợ chồng già về hưu. Ngày lễ cũng như ngày thường. Bạn bè có rủ đi chơi chỗ này chỗ nọ, cũng hào hứng đó. Rồi thôi. Hai đứa lại chỉ quanh quẩn với nhau. Nấu món gì đó ngon ngon ăn. Hoặc gọi 2 cái pizza giao tận nơi. Vừa ăn vừa xem phim. Xong gọt trái cây ăn tráng miệng. Rồi chuyện trò. Rồi đi ngủ. Một ngày mới lại bắt đầu.

Tụi mình cảm thấy quá hài lòng, quá hạnh phúc, quá vui với những gì hai đứa đang có. Đến nỗi, chả còn muốn gì hơn. Đôi khi bạn bè tới Sanur/Bali chơi, thường phải là bạn bè từ nước khác đến 2 đứa mới hào hứng ra khỏi nhà đi chơi chung. Còn không, là lại lần lữa hẹn dịp khác. Vì lười. Khách đến nhà thì lúc nào cũng cực kỳ hoan nghênh. Trà, trái cây lúc nào cũng sẵn sàng đón tiếp.

Còn quá sớm để nói nhiều về tương lai, về sự ổn định khi tụi mình vẫn còn rong ruổi trên chặng đường dài tự do. Mà mình cũng không chắc là mình muốn ổn định theo cách nghĩ như bao nhiêu người khác. Mình chỉ thấy đôi khi hạnh phúc thật là đơn giản.

…Là một cuộc điện thoại Viber gọi về nhà nói chuyện với người thân trong gia đình
…Là em mình đi chơi với bạn gái gửi hình cho mình xem
…Là không phải giặt đồ ngày hôm nay mà để sang ngày mai
…Cái pizza hôm nay giao nhiều cà chua tươi hơn 1 chút
…Hôm qua đi lòng vòng phát hiện 1 bãi biển lạ nước xanh lam trong vắt
…Chụp được mấy tấm hình đẹp
…Được đi lang thang trong mấy cái resort 5 sao sang trọng mà mình chưa từng đến.
…Biết vài người bạn sắp đến Bali chơi và sẽ gặp mình
…Nhìn thấy hoàng hôn ở một nơi nữa
…Ăn tối sát biển, nghe sóng đánh trước mặt, nước chảy dưới chân mình
…Viết blog và có người đọc, bình luận bài viết của mình
…Có thêm nhiều người bạn mới
…Đi trời lạnh về, được tắm nước nóng
…Gừng và trà thảo mộc luôn có trong nhà để uống
…Được anh Fraser nhường trái kiwi bự hơn khi ăn tráng miệng
…Được nói chuyện với bạn bè, bàn về chuyến đi, về cuộc sống
…Được chat với mấy đứa cháu, tư vấn nghề nghiệp hay học hành
…Được gặp lại bạn bè thân cũ

Khi còn độc thân, mình nghĩ cái anh bạn trai, nếu có, sẽ làm thay đổi cả thế giới của mình.
Bây giờ nhận ra, khi mình thay đổi cái nhìn về thế giới, anh bạn trai đó mới xuất hiện.

Khi còn một mình, mình điên cuồng học đủ thứ, tham gia đủ thứ. Để hoàn thiện bản thân nhưng cũng là để thấy mình đủ điều kiện để quen ai đó.
Khi có bạn trai rồi, mình vẫn học thêm được điều mới hằng ngày. Cả bề rộng lẫn bề sâu. Nhưng chỉ khi mình gặp được người bạn trai thật sự phù hợp dành cho mình. Một người làm mình mong muốn trở nên tốt đẹp hơn mà vẫn thoải mái khi là chính mình. Không phải chỉ là một người có điều kiện tốt để mình làm bạn gái.

Ngày xưa, lo sợ có khi mình sẽ ở vậy đến già.
Bây giờ, biết là dù ở với ai, mình vẫn phải là mình và vui với thực tại.

Lúc trước, lo lắng không biết có bao giờ mình mới nếm trải được tình yêu thực sự.
Bây giờ nhận ra, tình yêu ở khắp nơi chung quanh mình. Cả cơ hội đón nhận cũng vậy. Chỉ cần mình trưởng thành trong nhận thức. Sẵn sàng chịu trách nhiệm cho hành động của riêng mình. Dũng cảm sống đúng với điều mình mong ước. Và tự tin vào điều đó.

Lúc trước không đắn đo về khoảng cách tuổi tác và lo lắng nhiều về tuổi kết hôn của mình.
Bây giờ, không quan tâm đến tuổi lý tưởng để quen bạn, kết hôn hay sinh em bé, miễn là 2 đứa đều vui. Còn khoảng cách tuổi tác với người mình yêu, lại là vấn đề không hề nhỏ.

Ngày xưa, thích trang điểm, mặc đồ đẹp, lên xe xuống ngựa cho sang trọng, vì sợ người ta không tôn trọng nếu mình không sành điệu.
Bây giờ nhận ra, sự thoải mái, tự tin và thần thái của mình quyết định cái nhìn của người đối diện.

Bây giờ sẽ trở thành ngày xưa vào 1 lúc nào đó.
Mình hài lòng với hiện tại.

 

?

Các Bài Viết Về Trải Nghiệm Của Chuyến Đi

Kinh Nghiệm Qua Cửa Khẩu Các Nước Đông Nam Á

2 đứa mình khởi hành từ Sài Gòn hồi đầu tháng 7/2016, đạp xe liên tục qua biên giới các nước Việt Nam, Campuchia, Thái Lan, Malaysia, Singapore và Indonesia. Ngẫm lại, cũng khá nhiều chuyện vui buồn nơi cửa khẩu. Hôm nay kể lại mọi người nghe chơi. 1. Cửa khẩu Xà Xía...

Kota Bharu và Cú Sốc Văn Hóa

Kota Bharu phát triển đến không ngờ so với những thành phố gần biên giới (lại vẫn theo hiểu biết hạn hẹp của mình). Siêu thị, ngân hàng, quán ăn, khu vui chơi, nhà thờ Hồi giáo to vật vã. Nhà cửa đẹp, sang trọng. Đường sá thênh thang, quy củ, trồng hoa cảnh khắp nơi....

Nyepi – Tết Bali với lễ hội đón mừng năm mới Melasti & Bhuta Yajana

Tụi mình may mắn vẫn ở Bali vào thời điểm Tết cổ truyền của họ năm nay. Đây là ngày tết mừng năm mới rất đặc biệt. Không giống như các nơi khác trên thế giới, mọi người thường vui chơi, hội hè với các hoạt động náo nhiệt; Nyepi ở Bali là ngày tất cả mọi người trên đảo...

Tản Mạn Về Hạnh Phúc

Mình là loại người khá cổ điển về một số chuyện. Và không cổ điển lắm về một số chuyện khác. Nhưng mình thích tổng kết một năm theo âm lịch, theo Tết ta của mình. Giống như M., một người bạn của mình thuở nhỏ còn trang trọng khai bút ngay đêm giao thừa, những đứa trẻ...

Chuyện tình tự kể

Cho đến cái buổi tối đó, buổi tối mà anh vừa chạy xe về nhà dọc bờ kè, vừa cười hớn hở, thì anh đã ở TP. HCM được 5 tháng. Lần đầu tiên anh cảm thấy mình đã là một phần của cái thành phố này. Đã trở thành một phần của những hối hả, của mùi vị, của văn hóa nơi đây chứ...

Cuộc Sống Đời Thường ở Bali

Sau gần 4 tháng sống như người dân địa phương, đây là những kinh nghiệm tụi mình đúc kết được từ mua sắm, nấu nướng, ăn uống đến đi chơi, khám bệnh, cắt tóc, visa,...ở Bali, Indonesia. 1. ĐI CHỢ - NẤU ĂN Lúc đầu mới tới Bali, 2 đứa tìm chỗ mua nồi cơm điện. Tiếc tiền...

3 Điều có thể bạn chưa biết về Singapore

Là nước có mức sống đắt đỏ nhất thế giới từ năm 2014 đến nay, Singapore bỏ xa các thành phố nổi tiếng mọi người thường nghĩ đến như Paris, London, New York, Tokyo,… Nói đến Singapore, mình thường nghĩ đến đất nước an toàn nhất, sạch sẽ nhất nhưng cũng đau ruột nhất...

Campuchia & Những Ngày Đầu Tiên

Trước khi bắt đầu chuyến đi, mình chỉ đạp xe tà tà khoảng 1 tháng từ nhà đến công ty, xa chừng 1 cây số, mất đâu 15 phút (kể cả đạp lên lầu 5 của tòa nhà để gửi xe) chứ không có tập luyện gì đặc biệt. Nhưng vì lịch trình tụi mình đi không quá gấp rút nên những ngày...

Những Quý Nhân Của Mình

Mình may mắn gặp được rất nhiều người tốt trong mấy mươi năm cuộc đời. Hôm nay, chỉ nói riêng về những người hùng đàn ông, trực tiếp giúp mình trước và trong chuyến đi. 1. ĐỒNG NGHIỆP: Trong công ty cũ của mình có anh người Malay làm IT, tên Dominic, phải nói là dễ...

Mình Đã Hết Sợ Chó Như Thế Nào?

Hồi còn nhỏ xíu, mình bị chó cắn. 2 lần. Ký ức bây giờ chả còn lại mấy ngoại trừ mình nhớ đó là con chó của hàng xóm ở gần nhà. Hình như là chó nhà ông Trọng. Mình đi ngang nhìn thấy nó, rồi chả biết tại sao mình bỏ chạy, nó dí theo, cắn mình. Rồi cả nhà dở đủ bài...

Khóa thiền ở Suan Mokkh: Thưởng thức sự tĩnh lặng

Như đã dự định từ trước, cuối tháng 7 tụi mình đến Surat Thani để kịp dự khóa thiền tịnh khẩu 10 ngày bắt đầu vào tháng 8 ở thiền viện Suan Mokkh, Thái Lan. Đây là phương pháp thiền Vipassana, khá nổi tiếng trên thế giới. Hiện nay có hơn 170 trung tâm ở cả 5 châu lục....

Bạn muốn theo dõi hành trình của mình?

Đừng để lỡ bài viết mới nào nhé!

You have Successfully Subscribed!