Sau gần 4 tháng sống như người dân địa phương, đây là những kinh nghiệm tụi mình đúc kết được từ mua sắm, nấu nướng, ăn uống đến đi chơi, khám bệnh, cắt tóc, visa,…ở Bali, Indonesia.
1. ĐI CHỢ – NẤU ĂN
Lúc đầu mới tới Bali, 2 đứa tìm chỗ mua nồi cơm điện. Tiếc tiền nên không vô mấy chỗ dân expat thường mua mà tìm mấy siêu thị dân địa phương hay đi. Google quá trời ra được mấy khu mua bán đồ điện máy. Đi tan nát hết cái quận Denpasar. Trả giá điên cuồng. Cuối cùng cũng mua được 1 cái khá ưng ý. Về đến nhà, phát hiện ra cái siêu thị Pande Putri Batur ngay kế bên. Cái gì cũng có bán. Cái nồi cơm điện vừa mua, y chang, ở siêu thị này rẻ hơn được 10k IDR (chừng 20k VND!) mà hoa văn còn đẹp hơn.
Siêu thị Pande Putri Batur, Jl. Batur Sari, Sanur Denpasar, Bali
Trên đường đến siêu thị có vài tiệm tạp hóa. Trong đó có 1 tiệm cũng khá to và gần nhà tụi mình. 1 lần tụi mình mua đồ ở siêu thị về, thấy 1 anh Tây già và mập đang ngồi uống nước phía trước nói vọng với “Mua ở đây rẻ hơn”. Fraser lịch sự trả lời “à, vậy hả, để lần sau tụi tui ghé mua”.
Mình cũng muốn ủng hộ người dân địa phương, không làm giàu cho bọn tư bản nhiều tiền, nên cũng ghé mua vài lần và để ý so sánh giá. Hóa ra món nào cũng mắc hơn mua ở siêu thị! Ngay cả 1 bịch muối ở tiệm bán 5.000 IDR, ở siêu thị bán có 3.500 IDR. Từ đó trở về sau, không bao giờ mua ở đó nữa và chỉ canh coi cái tên Tây mập kia ở đâu ra mà phát ngôn lừa đảo vậy. Fraser nói cái tiệm đó tên Morris, có thể là tiệm cái tên Tây đó mở nên mới tự quảng cáo cho ổng.
Cái tiệm tạp hóa Morris bán mắc. Đến cái cô lau dọn người Indo ở nhà nghỉ cũng nói chỗ đó bán mắc hơn siêu thị Pande Putri Batur!
Tuy vậy, mua đồ tươi ở siêu thị lại vẫn mắc hơn ở những tiệm nhỏ ven đường của người dân địa phương. Mình tìm được 2 tiệm chuyên bán rau củ quả, vừa tươi, vừa rẻ, đi bộ lại chừng 10 phút. Mỗi ngày họ lấy hàng khác nhau nên mình cứ canh hôm đó thức gì tươi ngon thì mới mua.
Tiệm tạp hóa mình thường mua về nấu ăn. Họ cũng bán hoa cúng hàng ngày cho người Bali.
Thường mình cũng chỉ mua rau củ quả chứ không bao giờ mua thịt cá. Quanh quẩn là cà tím, bắp mỹ, cải ngọt, cải bắc thảo, sả, khoai lang, củ sắn, trứng vịt muối, giá, rau muống,…Nhưng phối hợp lại nấu cũng được nhiều món lắm. Bữa nào cà tím ngon thì mua về nấu luôn 1 ngày cà tím kho gừng ăn với cơm đỏ. Ngày nào bắp cải tươi thì mua về làm gỏi bắp cải, hay bắp cải luộc chấm kho quẹt. Ngày thì bắp cải xào cà chua, giá, bắp, nấm,….
Một buổi đi chợ thế này tốn chừng 25k IDR (khoảng 50k VND)
Nấu ăn xong, 2 đứa ra ngoài ngồi ăn. Ngày nào cũng vậy. Người ở trong nhà nghỉ đi lên đi xuống lúc nào cũng “hế lô” chào nhau, rất lịch sự. Ăn xong, lại lao vào dọn dẹp, rửa chén bát, đi tắm rồi bắt đầu đọc sách hay nếu có hứng, viết gì đó.
Đến chừng 4-5 giờ chiều, lại chuẩn bị nấu ăn tối. Fraser nói mình nấu gì đó cho cả ngày để mình đỡ cực vì ảnh không ngại ăn 1 thứ nguyên 1 ngày. Mình cũng thử vài lần nhưng vì chỉ có 1 cái nồi cơm điện để chiên, xào, nấu tất cả các thứ, có khi không đủ chỗ cho 2 đứa ăn cả ngày. Rồi ăn nguội nhiều khi cũng không thích nữa, mà hâm lại thì cũng gần bằng như nấu mà không ngon như nấu mới. Nên thôi, lại hì hục lao vào bếp chuẩn bị, xào xào, nấu nấu mỗi ngày như con nô lệ 🙂
2. ĂN (Ở NHÀ & RA NGOÀI)
Chỗ tụi mình ở là 1 studio trong 1 nhà nghỉ. Ở đây, tất cả các phòng đều là studio: có toilet riêng, có bếp riêng và các tiện nghi cần có. Trước mỗi phòng có 1 cái bàn và 2 cái ghế, tụi mình thường ra đó ăn cơm và ăn trái cây cho mát vì ở khoảng giữa là 1 cái sân rộng và rất đẹp. Cây xanh, bãi cỏ và có vài bức tượng Phật trang trí. Nhìn rất thanh bình.
View trước cửa phòng
Tụi mình chỉ ăn trưa và ăn tối. Không ăn sáng vì 2 đứa kiêng ăn. Cho cơ thể đủ thời gian nghỉ ngơi, tự chữa lành. Chứ bắt cái bụng làm việc liên tục thì cơ thể không có đủ năng lượng để chữa những chỗ hỏng hóc khác trong cơ thể. Sau mỗi bữa ăn, tụi mình ăn trái cây.
Tiệm trái cây ngon thường bán riêng, không bán chung với tiệm bán rau quả. Tụi mình tìm được 1 tiệm bán ngon ở khá xa nhà, chừng 2 cây số, phải chạy xe máy, nhưng được cái không bao giờ phải trả giá, trái cây lúc nào cũng tươi, ngon ngọt và chị chủ quán rất dễ thương. Mình cứ vô lựa trái nào mình thích rồi chị cân, tính tiền thôi. Đem về ăn bảo đảm ngon và rẻ hơn ở siêu thị cả chục ngàn 1 kg.
Ngày nào mình lười nấu ăn, muốn đi ăn ngoài thì cũng rất dễ. Kế bên siêu thị gần nhà có 1 quán ăn Thái, giá khá mắc nhưng nấu rất ngon. Lâu lâu đổi vị ăn cũng được.
DD Warung, quán Thái ngon nổi tiếng ở Bali. Địa chỉ: Jl. Batur Sari, số 47B, Sanur. Mở cửa từ 11am – 3pm & từ 5.30 – 9pm. Từ nhà mình đi bộ ra chưa đến 5 phút.
Hoặc xa hơn 1 chút thì 2 đứa phi lên xe máy, chạy ra Warung Madu Sedana. Quán có đầy đủ món Á, Âu, sang trọng, đẹp đẽ mà giá lại hợp lý, thực đơn đa dạng. Quán siêu rộng, phân ra nhiều khu vực: sân vườn, máy lạnh, khu ngồi kiểu Nhật, đi nhóm,…Đồ ăn nấu cũng ngon.
Warung Madu Sedana. Địa chỉ: Jl. Batur Sari, số 25, Sanur, Denpasar, Bali, Indonesia
Khi nào thèm pizza thì 2 đứa gọi pizza giao tới. Nhà hàng Pizza La Bruchestta là nhà hàng pizza ngon nhất ở Sanur mình từng ăn! Đế mỏng dính, thơm ngon. Giao bánh tới vẫn còn nóng hổi! Nên tụi mình chỉ đi ăn ở đó 1 lần. Về sau, đều kêu giao tới nhà cho tiện.
Nhà hàng pizza La Bruschetta. Địa chỉ: Jl. Danau Poso, số 38, Sanur, Bali. Giao bánh miễn phí.
Tuy nhiên, thường xuyên nhất khi ăn ngoài vẫn là đến Warung Kecil, quán ăn siêu ngon, siêu rẻ, siêu ưa thích của tụi mình ở Sanur
Địa chỉ: Jl. Duyung, số 1, Sanur, Denpasar, Bali, Indonesia
3. GIẢI TRÍ
Ăn tối xong, dọn dẹp, tắm rửa rồi thì tùy hứng. Có khi đi ra ăn kem rồi về.
Có khi đi coi phim.
Ở gần chỗ tụi mình có vài rạp chiếu phim. Rạp nào cũng hoành tráng. Giá vé bình thường là 50k IDR (khoảng 100k VND/vé). Phụ đề tiếng Indo. Ra vô mấy cái shopping mall lớn bây giờ chỗ nào cũng có bảo vệ, cổng ra vào scan như sân bay vì sợ có bom.
Rạp ở Denpasar gửi xe miễn phí (hoặc ở gần đó 2k IDR/lần), chỗ ngồi sạch và mới hơn.
Ngay trước cửa rạp XXI, Jl. Teuku Umar No.1, Dauh Puri Klod, Denpasar Bar., Kota Denpasar, Bali 80113
Rạp ở Kuta gửi xe tính theo giờ. Đường đi đông đúc, kẹt xe. Có điều cái Shopping Mall Beachwalk to bự, đẹp hơn.
Rạp chiếu phim XXI ở Trung tâm mua sắm Beachwalk Mall, Beachwalk Lantai 2, Jl. Pantai Kuta, Kuta, Bali, Indonesia.
Thường xuyên nhất là mở phim lên coi cho đến khi đi ngủ. Rồi ngủ. 2 đứa thích coi mấy series và coi liên tục từ “The Americans”, “The Black List”, “Breaking Bad”, “Billions”, “London Spy” đến bây giờ là “Peaky Blinders”.
Cuối tuần, 2 đứa rủ nhau ra biển đi dạo mát, ăn trưa.
Bãi biển đầu tiên ở Bali mình thấy có màu xanh lam (torquoise)!
Nếu có bạn bè trên Ubud tổ chức BBQ thì lại phi lên đó, ăn uống, nói chuyện, chơi bời đến chiều tối lại về, nghỉ ngơi, xem phim rồi ngủ.
Hay dự tiệc sinh nhật
Tiệc sinh nhật Ilse, người phụ nữ 74 tuổi vẫn chạy xe máy, leo núi, tắm biển, đi tour mạo hiểm
Thỉnh thoảng, Albert và Andrea học Aikido ở Sanur ghé ngang chơi trước khi học thì cả đám lại ăn trái cây, sake sấy, đậu phộng rang lá chanh, uống trà, tám chuyện.
Albert và Andrea, 2 em người Tây Ban Nha đã đi du lịch bằng cách xin đi nhờ xe gần 80 nước trên thế giới.
Hoặc bạn bè đang đi du lịch đến Bali, hẹn nhau uống trà.
Julia, cô bạn người Hoa tụi mình gặp ở khóa thiền ở Suan Mokkh, Thái Lan vừa đến Bali lại gặp nhau ăn trưa, uống trà
Bạn bè ở xa đến Bali nghỉ dưỡng, hẹn hò gặp nhau.
Ăn tối với Simon và Suzie dịp Tết tây 2017
Matthew cũng hay ghé Sanur bàn chuyện làm ăn với Fraser thì mình để mặc 2 ông bàn bạc. Mình đọc sách, nghe nhạc hoặc làm gì đó mình thích. Ví dụ đi chụp hình.
Trước khi dọn xuống đất, tụi mình ở trên lầu. Kế bên lan can có 1 cái cây to. Có 2 cái tổ chim trên đó. Mình chụp được hình chim mẹ ấp trứng ngay trên tổ trong gần 1 tuần, rồi dời xuống phòng dưới đất. Chim con giờ chắc đang chập chững biết đi rồi.
4. MUA SẮM
Tụi mình tránh xa hoàn toàn mấy cửa hàng, cửa tiệm bán cho khách du lịch hay dân expat thích xài hàng cao cấp. Mắc.
Nếu mua sắm mấy thứ bình thường như quần áo, đồ khô,…tụi mình thường đi đến Hardy’s. Siêu thị lớn nhất ở Sanur. Chỗ này như siêu thị Coopmart ở Sài Gòn mình. Giá hợp lý, nhiều mặt hàng, chủng loại, có in giá. Dễ lựa chọn.
Còn nếu muốn mua đồ kim khí điện máy thì tụi mình đến RTC ở Denpasar, nơi bán đồ điện tử chắc là rẻ nhất Bali. Chỉ thấy người Indo đi mua. Thỉnh thoảng mới có 1 anh tây như Fraser.
Ngay cổng vào chỗ gửi xe RTC
Chỗ này y như chợ Nhật Tảo của mình ở Sài Gòn. Có điều đưa vô hẳn 1 trung tâm mua sắm cho dễ quản lý. Tuy vậy, các cửa hàng xấu xí, xập xệ, kẻ bán người mua lôi kéo như ngoài chợ. Và trả giá thì cũng trên trời dưới đất.
Trên lầu 1, mấy cái máy lạnh cổ lổ sỉ từ thời nảo thời nao. Họ vẫn có thang cuốn nhưng cũng cũ kỹ. Tổng cộng có 3 tầng bán hàng: tầng trệt, 1 và 2. Càng lên cao giá càng rẻ. Tầng 4 là Foodcourt.
Fraser là trùm trả giá. Ảnh đi vòng vòng, xem đồ, hỏi giá. Thấy cái ưng ý rồi, biết giá, không mua. Đi thêm 5,6 tiệm nữa hỏi mua cái y chang, trả giá. Cách này cực kỳ hiệu quả nên mua mấy món rồi, lần nào cũng mua được giá tốt, rẻ hơn gần phân nửa so với giá ban đầu. Tụi mình đã mua 1 cái laptop, 2 cái anten để boost wifi cho mạnh lên, dây cáp,…ở đây.
Tiệm bán hàng uy tín, giá hợp lý nhất ở RTC. Đi cầu thang bộ lên lầu 1, tiệm nằm phía bên tay trái, to nhất, đẹp nhất, sáng sủa nhất. Nếu đi cầu thang cuốn thì tiệm nằm bên tay phải. Ông chủ người gốc Hoa. Em phụ trách tiệm người Hồi giáo, Indo. Có anh sales support tên là Tito.
5. GIA HẠN VISA
Khi gia hạn visa lần đầu, tụi mình phải đến Văn phòng Xuất nhập cảnh ở Denpasar. Những lần sau chỉ cần đưa passport cho dịch vụ làm. Dùng dịch vụ thì không cần phải lấy số thứ tự ngồi chờ theo quầy mà đến gặp thẳng người mình cần liên hệ. Sau đó vào phòng lấy dấu vân tay, chụp hình rồi đi về. 3 ngày sau visa gia hạn được cấp.
Giữ xe máy 2k IDR/chiếc, cứ chạy thẳng vào trong.
Mặc đồ lịch sự nhưng không khắt khe như Đại sứ quán Indonesia ở Singapore. Ở Singapore, mặc quần không dài là không cho vô. Phải là quần dài. Áo sát nách không được vô. Phải là áo có tay. Dép không cho vô. Phải mang giày.
Ở đây, thiên hạ mang dép, mặc quần short vô ráo.
Văn phòng Xuất nhập cảnh. Địa chỉ: Jl. D.I. Pandjaitan No. 3, Dangin Puri Klod, Denpasar Timur, Panjer, Denpasar Sel., Kota Denpasar, Bali 80235
6. CẮT TÓC:
Hồi lúc đi không kịp làm gì hết trơn nên cứ để tóc tai vậy mà đi. Mình thì tóc dài lâu rồi. Fraser thì mình không thích ảnh để đầu đinh nên bắt để dài luôn. Sau 7 tháng phơi mình dưới nắng, tóc đứa nào cũng bị chẻ ngọn, xác xơ thấy sợ. Mà Bali là đảo du lịch, cái gì cũng mắc vì toàn phục vụ dân có tiền đi chơi nên tụi mình cứ đắn đo, tiếc tiền không cắt tóc.
Cuối cùng phải đến gần 30 tết âm lịch Việt Nam, 2 đứa mới quyết định đi cắt tóc. Kể như tự thưởng cho mình một cái đầu mới.
Tìm hiểu, nghiên cứu, cuối cùng đi cắt chỗ này. Rất hài lòng, dù không rẻ như tiệm mình thường cắt ở Việt Nam.
Nam: gội, cắt, sấy: 97k IDR
Nữ: gội, cắt, sấy: 137k IDR
Chic Beauty Salon & Spa, Jl. Danau Tamblingan No. 84, Sanur, Denpasar – Bali
7. KHÁM BỆNH
Hồi tháng trước tự nhiên sáng ngủ dậy mắt thấy đỏ. Nghĩ chắc là ngủ nằm sao đó thôi. Đi vòng hết Sanur kiếm mua chai thuốc nhỏ mắt bình thường Natri Clorid 0,9% để rửa mắt mà tuyệt nhiên không có. Toàn là thuốc chữa trị với V-Rohto mắc tiền không.
Sau 1 ngày mắt càng đỏ. Sợ quá, Fraser chở mình đến Bệnh viện mắt Rumah Sakit Mata Bali Mandara. Tên dài ghê. Là bệnh viện mắt nổi tiếng ở Bali.
Chỗ này rất lịch sự. Gửi xe miễn phí, có bảo vệ đàng hoàng.
Đi vào trong bốc số, có bảo vệ bốc dùm.
Sạch sẽ, chuyên nghiệp, cơ sở vật chất tốt.
Ngồi chờ 1 hồi thấy cô kia chạy ra hỏi mình bằng tiếng Anh. Xong đưa mình qua khu vực VIP (?!?) nói “Số của cô là số 1”. Ý là mình không phải xếp hàng theo số thứ tự bình thường kia.
Người nước ngoài có khác :D. Cô y tá dẫn mình lên lầu, ngồi chờ 5 phút, vô khám. Cô y tá khác lại dẫn mình đi đo mắt, khám. Xong dẫn mình về quầy tính tiền, mua thuốc, cấp cho cái thẻ bệnh nhân như thẻ thành viên siêu thị. Tốn hết 200k IDR (khoảng 400k VND). Từ lúc vô đến lúc ra chỉ mất chừng 30 phút. Hẹn tuần sau tái khám.
Cái thẻ bệnh nhân của mình, được cấp ngay sau khi khám bệnh. Bệnh viện mắt Rumah Sakit Mata Bali Mandara, Jl. Angsoka số 8, Denpasar, Bali, Indonesia.
Mình về nhỏ thuốc theo lời bác sĩ. 1 tuần sau mới hết. Cũng không đi tái khám.
Xin chụp được hình chị y tá quá dễ thương và nhiệt tình, nói tiếng Anh cũng rành. Tên chị là Ayumas.
Hy vọng không gặp lại chị.
Chị y tá siêu dễ thương ở Bệnh viện mắt Rumah Sakit Mata Bali Mandara. Đồng phục ở đây rất đẹp, mỗi người mặc mỗi kiểu, mỗi màu nhưng đều mặc đồ hoa văn truyền thống Bali.
Còn có hoạt động thường ngày nào ở Bali mà mọi người muốn biết không? Hoặc ai cũng đã từng sống ở Bali và có kinh nghiệm khác thì cứ chia sẻ ở phần bình luận (comment) để mọi người cùng biết nha!