Cambodia – Kingdom of Wonder

Cambodia – Kingdom of Wonder

CAMBODIA – Kingdom of Wonder, Feel The Warmth.

Since we only spent more than a week to cycle through Cambodia, mainly in tiny villages where you don’t see any/many tourists, there is not many pictures about this country. I promise for coming places, I have much more to show you.

Vì mục đích ban đầu chỉ là đạp xe xuyên qua Campuchia để đến Thái Lan, tụi mình chọn đường ngắn nhất để đi. Cũng vì vậy mà toàn đến những vùng sâu, vùng xa, nghèo nàn và không thấy bóng khách du lịch. Lúc đó, lại cũng không có ý định viết blog nên chỉ chụp những cảnh nào thật ấn tượng thôi. Cho nên, hình ảnh Campuchia trong chuyến đi này của tụi mình siêu ít. Những nước khác, đặc biệt là từ Indonesia trở đi, hình ảnh sẽ phong phú hơn nhiều.

Slogan du lịch của Campuchia là “Kingdom of Wonder, Feel The Warmth” – “Vương Quốc của Kỳ Quan, Cảm Nhận Sự Nồng Ấm.”

Prek Chark Check Point – Cửa khẩu Prek Chark.

Stilt houses are quite popular in nearby border area.

Những căn nhà sàn như thế này rất phổ biến ở vùng gần biên giới Hà Tiên.

A kid in a street vendor selling fruits, snacks and bird nests.

Thằng bé con của một quán bán trái cây, tổ chim dọc đường.

Stewart and Fraser at a fruit stall.

Stewart và Fraser ở một tiệm trái cây ven đường

Kids were playing in the rain and coming back home.

Vài đứa trẻ cởi truồng tắm mưa xong chạy về nhà

Kids with a herd of cows after a rain.

Những đứa trẻ chăn bò sau khi mưa vừa tạnh.

A cattle barn next to a river, along the main road.

Một cái chuồng nuôi trâu, bò sát bên đường lộ. Mặt kia là sông.

The locals were working on the paddy field.

Người dân làm ruộng buổi trưa cũng như nông dân mình.

A coconut vendo. The guy on the right hand side is a Taiwanese customer, just like us. They left before us and paid for our coconuts without telling us. So generous!

Một quán bán dừa tươi bên đường. Cái anh mặc áo trắng chặt dừa bên phải là 1 anh khách người Đài Loan. Khi đi trước, nhóm đó trả tiền nước dừa cho tụi mình luôn!

A jar of pickles (chillies, garlics) in a small restaurant in Koh Kong, the town right at the border of Cambodia & Thailand. Super tasty!

1 hũ tiêu, tỏi, ớt ngâm chua trong một quán ăn nhỏ ở Koh Kong, thị trấn sát biên giới Campuchia – Thái Lan. Siêu ngon!

?

Toàn Bộ Gallery Hình Ảnh

Street Art in Santiago, Chile – Nghệ Thuật Đường Phố Chilê

Street Art in Santiago, Chile Due to a lot of rumours about how unsafe Latin America is, plus jetlag and 3-month straight travelling through cold winter in Australia, New Zealand and now Chile, we did not do much when first arriving Santiago. After the first week...

Bali – Đảo Thiên Đường

Bali - Đảo Thiên Đường (Paradise Island)   Bali là vùng đất rất thanh bình, người dân thân thiện, mức sống vẫn còn đang phát triển nên chi phí sinh hoạt thấp. Đặc biệt Bali rất an toàn. Nhiều nơi nhà ở không cần khóa cửa. Xe để ngoài đường không cần khóa cổ. Bali...

A glimpse of East Java, Indonesia – Vài Hình Ảnh ở đảo Java, Indonesia

A GLIMPSE OF EAST JAVA, INDONESIA - VÀI HÌNH ẢNH Ở ĐẢO JAVA, INDONESIA With a population of over 141 million (the island itself) as of 2015 Census released in December 2015, Java is home to 56.7 percent of the Indonesian population and is the most populous island on...

Temples In Bali – Những Ngôi Đền Ở Bali, Indonesia

TEMPLES IN BALI - NHỮNG NGÔI ĐỀN Ở BALI 1. Tanah Lot Address: Beraban, Kediri, Tabanan Regency, Bali, Indonesia. Open hours: 7AM - 7PM Entrance fee: 70.000 IDR/person 2. Pura Besakih Address: Desa Besakih, Rendang, Besakih, Rendang, Kabupaten Karangasem, Bali 80863,...

Malaysia Truly Asia

Kuala Lumpur Kuala Lipis Johor Bahru Others - Những Nơi Khác facebook Instagram RSS

Amazing Thailand, Always Amaze You

AMAZING THAILAND, ALWAYS AMAZE YOU A Photo Gallery of Thailand along our 2-month-cycling-through journey. Most of the places we have visited are in the middle of nowhere. Our highlight was reaching Surat Thani for the10-day silent retreat in Suan Mokkh. Thailand’s...

Cambodia – Kingdom of Wonder

CAMBODIA - Kingdom of Wonder, Feel The Warmth. Since we only spent more than a week to cycle through Cambodia, mainly in tiny villages where you don't see any/many tourists, there is not many pictures about this country. I promise for coming places, I have much more...

Balinese Offerings – Nghi Thức Thờ Cúng Của Người Bali

BALINESE OFFERINGS - NGHI THỨC THỜ CÚNG CỦA NGƯỜI BALI Balinese Offerings (Canang sari) are offered every day as a form of thanking for the peace given to the world. It is the simplest daily household offering. Canang sari will be seen in the Balinese temples (pura),...

Balinese Doors – Những Cánh Cổng Ở Bali, Indonesia (2)

BALINESE DOORS - NHỮNG CÁNH CỔNG Ở BALI (2) Beautiful Balinese doors I've captured on the trip around this island (updated). Những cánh cổng ở khắp đảo Bali mình chụp được trên đường đi chơi vòng quanh đảo (tt). facebook Instagram...

Balinese Doors – Những Cánh Cổng Ở Bali, Indonesia

BALINESE DOORS - NHỮNG CÁNH CỔNG Ở BALI, INDONESIA Beautiful Balinese doors I've captured on the trip around this island. Những cánh cổng đẹp ở Bali mình chụp trên đường đi chơi vòng quanh đảo. DENPASAR SANUR SEMINYAK UBUD AMED GEROKGAK - LOVINA GILIMANUK facebook...

In The Shadow of the Banyan – Vaddey Ratner

In The Shadow of the Banyan – Vaddey Ratner

In The Shadow of the Banyan – Vaddey Ratner

I. DƯỚI BÓNG CÂY BANYAN (IN THE SHADOW OF THE BANYAN)

Cuốn tự truyện viết dưới dạng tiểu thuyết về cuộc diệt chủng khi Khmer Đỏ (Pol Pot) lên nắm quyền và sát hại gần 1/3 dân số Campuchia thời đó.

Toàn bộ cuốn sách là hồi ức sống động của cô công chúa Hoàng gia Campuchia, khi đó chỉ mới 7 tuổi, và cảnh ngộ của cả gia đình hoàng tộc. Từ ngày đầu tiên khi Khmer Đỏ lùa tất cả mọi người ra khỏi các thành phố, về vùng thôn quê, vào các trại lao động, cho đến khi quân đội Việt Nam giải cứu người dân Campuchia. Dưới sự áp bức tàn khốc, ngu dốt, vô nhân và phi lý của Khmer Đỏ, mối gắn kết giữa các thành viên trong gia đình, tình yêu, sự hy sinh vẫn là những điểm sáng xuyên suốt câu chuyện.

Với cách sử dụng ngôn từ tài tình, điêu luyện, Vaddey Ratner đã vẽ nên 1 bức tranh cực đẹp trên nền tối của cuộc diệt chủng khiến cả thế giới phải bàng hoàng.

Số trang: 337 (Khoảng 6 tiếng đọc liên tục)

Tựa gốc: In The Shadow of the Banyan (tạm dịch: Dưới bóng cây banyan)

Tác phẩm được bình chọn và nhận các giải thưởng:

✿ PEN/Hemingway Award Finalist (Giải thưởng Hemingway)
✿ New York Times Bestseller (1 trong những cuốn sách bán chạy nhất của tờ thời báo New York Times)
✿ Book of the Year Indies Choice Award Finalist (Giải thưởng Indies Choice cuốn sách của năm)

✿ New York Times Book Review Editor’s Choice

✿ Best Fiction Selection: Kirkus, Christian Science Monitor, People Magazine, Oprah Magazine, Newsweek, Amazon, IndieList, NPR, and Barnes & Noble Discover Great New Writers Series.

Sách đã được dịch sang 17 thứ tiếng nhưng chưa có bản dịch tiếng Việt. Bản tiếng Anh có thể mua tại đây.

II. TÁC GIẢ – VADDEY RATNER (Campuchia)

Khi Khmer Đỏ lên nắm chính quyền Campuchia năm 1975, Vaddey Ratner chỉ mới 5 tuổi. Sau 4 năm đói khát, bị cưỡng bức lao động và thậm chí suýt chết, cô và mẹ đã trốn thoát trong khi hầu hết các thành viên trong gia đình đều không sống sót nổi. Năm 1981, cô đến được vùng ngoại ô Missouri, USA như 1 người dân tị nạn không nói tiếng Anh. Sau đó, được sắp xếp ở khu nhà thu nhập thấp thuộc dự án nhà Torre de San Miguel ở Saint Paul, Minesota. Cô được chọn đọc diễn văn tốt nghiệp vào năm 1990 vào lễ tốt nghiệp trung học. Cô cũng được cấp bằng danh dự của trường Cornell University (New York), nơi cô học chuyên ngành về Văn Học & Lịch Sử Đông Nam Á.

Vaddey Ratner là hậu duệ của Vua Sisowath, vị vua cai  trị Campuchia vào đầu thế kỷ 20. Năm 1970, ông chú họ của cô, Hoàng thân Sisowath Sirik Matak, đã làm một cuộc đảo chính kết thúc nền quân chủ và thiết lập nền cộng hòa. Tuy nhiên, chỉ trong thời gian rất ngắn ngủi, chính quyền này đã bị nhận chìm trong cuộc chiến tranh biên giới với Việt Nam. Khi Khmer Đỏ lên cầm quyền và buộc người dân thành thị về làm việc ở các trại lao động vùng thôn quê, địa vị hoàng gia danh giá trước kia trở thành mục tiêu bị hủy diệt.

Dựa trên những sự kiện có thật về thời thơ ấu, cô đã viết cuốn “Dưới Bóng Cây Banyan”, một câu chuyện về mối liên kết bất khả phân ly của các thành viên trong gia đình và sức mạnh của những câu chuyện giúp họ vượt qua nỗi thống khổ và mất mát. “Đầu tiên và trên hết”, cô nói, “tôi muốn vinh danh những người đã chết và đã hy sinh cuộc đời họ để cứu tôi. Và tôi muốn làm điều đó thông qua nghệ thuật…để nêu bật một trải nghiệm mà tôi nghĩ tất cả chúng ta đều cùng chia sẻ khi làm người – đó là niềm khát khao cuộc sống, khát khao được sống ngay cả khi phải đối mặt với cái chết.”

Kết quả là một cuốn sách, với sự vô tư và trí tưởng tượng siêu việt, đã được Chris Cleave, tác giả cuốn “Con Ong Nhỏ” nhận xét là “Một trong những cách kể chuyện đặc biệt nhất mà tôi từng biết,…hết sức đau đớn nhưng cũng tuyệt đẹp đến khó tin”

Cuốn sách được chọn là một trong những lựa chọn của tờ báo New York Times (New York Times Book Review Editor’s Choice). Xuất hiện trong danh sách Những cuốn sách hay nhất của năm 2012, bao gồm The Christian Science Monitor và Kirkus ReviewsThe Washington Post  gọi cuốn sách là “câu chuyện về lòng kiên trì, hy vọng và nghị lực sống…rất sâu sắc, rất đẹp.”

Vaddey Ratner đã xuất hiện trên Chương trình phát thanh buổi sáng của đài tiếng nói quốc gia (NPR’s Morning Edition). Cuộc đời và sự nghiệp của cô đã được mô tả trên 2 tờ báo USA Today và The Washington Post. Cô cũng đã có nhiều bài phát biểu bao gồm cả buổi phát biểu tại lễ gala hàng năm của tổ chức PEN/Faulkner Foundation về chủ đề nghệ thuật và sự kiên cường. Buổi nói chuyện tại Tổ chức Liên Hiệp Quốc về quyền con người và trách nhiệm của công dân toàn cầu. Tại Liên hoan tiếng nói thế giới của Văn học thế giới (the PEN World Voices Festival of International Literature), chủ trì bởi nhà văn Salman Rushdie, với chủ đề sự dũng cảm trong nghệ thuật và chính trị.

Cô đã ở Đông Nam Á trong 9 năm để nghiên cứu và viết cuốn tiểu thuyết đầu tay. Hiện nay, cô đi về giữa Đông Nam Á và Washington, DC., USA. Tiểu thuyết thứ 2 của cô mang tên “Music of the Ghosts” (tạm dịch: Âm Nhạc Của Những Linh Hồn), sẽ được xuất bản vào tháng 4/2017 do nhà xuất bản Touchstone.

(Nguồn https://vaddeyratner.com/bio/)

?

Các Bài Review Sách

Cánh Đồng Bất Tận & Truyện Ngắn của Nguyễn Ngọc Tư

I. CÁNH ĐỒNG BẤT TẬN (2005) Có lẽ không cần phải giới thiệu nhiều về nhà văn Nguyễn Ngọc Tư cũng như tác phẩm nổi tiếng nhất của chị là tiểu thuyết "Cánh Đồng Bất Tận". Dù vậy, mình cảm thấy phần "Sách Hay" không thể không nhắc đến chị, một nhà văn trẻ với giọng văn...

Thành Trì – Archibald Joseph Cronin

I. THÀNH TRÌ (THE CITADEL) "Thành Trì" là câu chuyện về một bác sĩ trẻ mới ra trường với đầy nhiệt huyết, đam mê và hoài bão. Anh sẵn sàng hy sinh, dấn thân cho sự nghiệp cứu người bằng cách chấp nhận làm việc ở một vùng mỏ xa xôi, nghèo nàn. Cũng từ đây, anh bắt đầu...

Bắt trẻ đồng xanh – J.D.Salinger

I. BẮT TRẺ ĐỒNG XANH (THE CATCHER IN THE RYE) Một cuốn truyện cực kỳ nhộn, giọng văn dịch cực hay, tình tiết cực hấp dẫn và là cuốn sách xuất sắc bộc lộ thế giới quan của một cậu ấm nhà giàu theo cách bất ngờ nhất! Vào đầu cuốn sách, tôi tưởng mình có thể thâm nhập...

Bản Du Ca Cuối Cùng Của Loài Người Không Còn Đất Sống – Erich Maria Remarque

I. BẢN DU CA CUỐI CÙNG CỦA LOÀI NGƯỜI KHÔNG CÒN ĐẤT SỐNG (Liebe deinen Nächsten/ FLOTSAM) Cuốn sách mô tả cuộc trốn chạy của những người tị nạn châu Âu trong thời Đức quốc xã (Nazism/National Socialism). Đó là những người bị vứt bỏ ra khỏi nơi họ sống không phải vì họ...

Time – Chart Korbjitti

I. TIME (THỜI GIAN) Toàn bộ câu chuyện là một vở kịch trên sân khấu và dòng suy nghĩ của một khán giả ngồi xem. Câu chuyện về một bệnh viện chăm sóc người già, những người mà con cái không thể, không cần hoặc không muốn họ ở chung nữa. Chủ đề không lạ, nhưng cách tác...

In The Shadow of the Banyan – Vaddey Ratner

I. DƯỚI BÓNG CÂY BANYAN (IN THE SHADOW OF THE BANYAN) Cuốn tự truyện viết dưới dạng tiểu thuyết về cuộc diệt chủng khi Khmer Đỏ (Pol Pot) lên nắm quyền và sát hại gần 1/3 dân số Campuchia thời đó. Toàn bộ cuốn sách là hồi ức sống động của cô công chúa Hoàng gia...

Nỗi Buồn Chiến Tranh – Bảo Ninh

I. NỖI BUỒN CHIẾN TRANH (THE SORROW OF WAR) Là người sinh ra và lớn lên trong thời bình, mình chỉ biết về những cuộc chiến đã qua trên đất nước nhờ sách báo, phim ảnh và những lời kể của người thân trong gia đình. Khi tiếp xúc với bạn bè thế giới, mình cũng chưa ý...

Campuchia & Những Ngày Đầu Tiên

Campuchia & Những Ngày Đầu Tiên

Campuchia & Những Ngày Đầu Tiên

Trước khi bắt đầu chuyến đi, mình chỉ đạp xe tà tà khoảng 1 tháng từ nhà đến công ty, xa chừng 1 cây số, mất đâu 15 phút (kể cả đạp lên lầu 5 của tòa nhà để gửi xe) chứ không có tập luyện gì đặc biệt. Nhưng vì lịch trình tụi mình đi không quá gấp rút nên những ngày đầu chỉ đạp chừng 20-30 cây số là dừng lại, không quan tâm tới điểm đến. Ở đâu cũng có thể kiếm được nhà nghỉ, ở đâu cũng có thể kiếm được đồ ăn, dù theo khẩu vị hay kén chọn của mình, đồ ăn ở những vùng sâu vùng xa thường dở. Có khi mình không ăn cơm mà kiếm món gì khác để ăn bù như chuối chiên, khoai lang chiên, bắp nướng, bánh tai yến,…Những lúc đó mới thấy mấy thức ăn vặt bình dân này ngon lành và quý giá biết bao nhiêu! Lại còn rẻ nữa.

Cũng tại cái tật kén ăn này, cộng với kỹ năng xem bản đồ dở, nên mới xảy ra thảm họa.

Sau khi đạp 45 cây số từ Phumi Antoat đến Trapaeng Rung, leo chừng một chục cái đồi (mà không thấy cảnh gì đẹp), mệt muốn bở hơi tai lúc leo nhưng lúc xuống dốc thấy đã quá, dừng lại ăn cơm, không thấy có gì ăn được. Không ăn. Lại mới giữa trưa, giở bản đồ ra coi, thấy đường đi cũng bình thường (!?!), mình nói Fraser đạp tiếp đến Ta Tai luôn đi, với hy vọng tới đó có cái gì ngon hơn để ăn. Ảnh nói không nên, sắp tới mấy cái đồi núi dốc lắm mà đường lại xa, thêm hơn 40 cây số nữa lận, em không ăn sẽ đi không nổi đâu.

Nghe ba chớp ba nháng sao ra là mấy ngày nữa sẽ đến đoạn đồi dốc lắm, mình nên nghỉ lại hôm nay để có sức đi. Mình thì sau gần 2 tuần đạp xe phăng phăng không bị đau chân đau người gì, trở nên tự tin thái quá, mình nói không, mình đi được, đừng có đánh giá thấp mình…Fraser lúc nào cũng tôn trọng mình, tôn trọng các quyết định của mình; ngay cả khi phải để mình học một bài học nhớ đời. Thế là bi kịch bắt đầu.

Mình chuẩn bị đạp lên dốc đây

Vừa ra khỏi cái làng nhỏ đó đã thấy dốc là dốc.

Đi lên dốc mà xe máy với xe tải rồ máy thấy thương, gầm gầm gừ gừ đi lên chậm chậm. Còn mình thì vẫn phải nhấn pedal không ngừng nghỉ, vì sợ ngừng lại thì sẽ không muốn leo lên cái xe đạp nữa!

Trời thì nóng, nắng thì rát, nước uống cũng hết. Lúc đó chỉ nhắm mắt nhắm mũi đạp cho tới 1 cái mốc ngăn ngắn nào đó mình tự đặt ra, ví dụ đến cái ụ đất đó, qua cái miếng rác kia,…và chỉ cắm mặt xuống đường nhựa đạp chứ cũng không quan tâm phía trước còn bao xa nữa. May mà đường khá vắng và người đi đường họ cũng lịch sự tránh mình nên không sao cả. Nhiều xe tải đi qua, tài xế quay lại, đưa ngón cái lên khen mình. Những lúc như vậy, có khí thế chạy thêm được vài trăm mét nữa là ít 🙂

Đường lên dốc là thế mà thả dốc cũng có phần hơi kinh dị. Vì dốc thẳng đứng nên xuống dốc cũng cực kỳ…dốc! Lên, bò ở 5 cây số/giờ. Xuống, có đoạn lên tới 45 cây số/giờ, bóp thắng muốn gãy tay vì đường không trơn láng và ngoằn nghoèo.

Đạp xe lúc đó không thấy đói, chỉ thấy mệt, nóng, khát nước, tuyệt vọng và tức tối nữa. Mình tức là sao Fraser biết dốc đến cỡ này mà không ngăn cản mình đến cùng, vẫn chiều theo ý mình, để cho mình đi! Đối với ảnh thì mấy cái đồi này có nhằm nhò gì, nhưng đối với mình, 1 đứa con gái chỉ mới đạp xe gần 2 tuần thì đúng là địa ngục! Rồi nhân tiện, ghét luôn hết mọi thứ liên quan đến cái đất nước này: Đồ ăn thì dở, chó thì khắp nơi sủa lung tung, đồi thì dốc đứng mà chả có cái bóng cây nào hết, vân vân và vân vân.

Đã vượt xong cái dốc, mặt mày vẫn còn mếu máo!

Một hồi, tự nhiên bình tâm trở lại. Nghĩ bụng, ủa, cái xứ này có làm gì mình đâu? Tự mình lết đến đất nước họ đó chứ! Mà họ còn miễn visa cho mình 1 tháng nữa. Mấy con chó nó sủa um vì nó có nhiệm vụ giữ nhà, giữ đất, chứ nó đâu có cắn bậy mình đâu? Còn đồ ăn, thức uống, nếu muốn ngon như ý mình thì thôi ở nhà quách cho rồi, đừng đi du lịch đâu hết cho mệt. Rồi cái vụ leo đồi bụng đói này là do mình “tỏ ra nguy hiểm” chứ ai? Mà bây giờ leo xong rồi, có thấy hãnh diện với bản thân không?

1 khu nhà sàn/ làng nổi trên sông ở Campuchia

Bài học rút ra là:

1) Để vượt đồi núi dốc đèo thì hành trang mang theo cần có:
– Kiếng mát (loại tốt, nắng chói mắt lắm)
– Nước (nhớ mang theo đầy bình)
– Kẹo, bánh (nhất là những ai bị huyết áp thấp như mình, không được để đói hoặc hạ đường huyết)
– 1 chiếc xe đạp tốt
– 1 người bạn đường hiểu chuyện, biết quan tâm, động viên mình vượt qua thử thách và lúc nào cũng khẳng định là mình làm được (nhiều thứ, chứ không phải làm cái gì cũng được).

2) Điểm yếu có thể trở thành điểm mạnh trong hoàn cảnh bạn không ngờ đến nhất: mình thuận chân phải nhưng khi leo đồi, mình dùng toàn chân trái đạp để lấy đà lên và liên tục như vậy để vượt dốc.

3) Chỉ tập trung vào hiện tại: không quan tâm sẽ còn phải đi bao xa, chỉ tập trung vào khúc đường ngay trước mặt và đạp xe liên tục, cho đến khi nào không thể đạp được nữa mới thôi.

Sự thật là khi vượt đoạn đường này, mình khóc 2 lần giữa đường, cảm giác kiệt sức và thấy mình ngu ơi là ngu mới đi du lịch bằng xe đạp!

Vậy mà, chỉ 1 ngày sau đó, tiếp tục đi đến Koh Kong, mình gần như quên mất tiêu là hôm qua mình đã thê thảm đến mức nào! Lại mê mải tìm quán ăn, đi lung tung chụp hình và cực kỳ hào hứng khi sắp qua biên giới Ban Hat Lek của Thái Lan, nước thứ 2 trong cuộc hành trình.

 

Lại tỉnh như ruồi đạp tiếp qua cầu

?

Các Bài Viết Về Trải Nghiệm Của Chuyến Đi

Kinh Nghiệm Qua Cửa Khẩu Các Nước Đông Nam Á

2 đứa mình khởi hành từ Sài Gòn hồi đầu tháng 7/2016, đạp xe liên tục qua biên giới các nước Việt Nam, Campuchia, Thái Lan, Malaysia, Singapore và Indonesia. Ngẫm lại, cũng khá nhiều chuyện vui buồn nơi cửa khẩu. Hôm nay kể lại mọi người nghe chơi. 1. Cửa khẩu Xà Xía...

Kota Bharu và Cú Sốc Văn Hóa

Kota Bharu phát triển đến không ngờ so với những thành phố gần biên giới (lại vẫn theo hiểu biết hạn hẹp của mình). Siêu thị, ngân hàng, quán ăn, khu vui chơi, nhà thờ Hồi giáo to vật vã. Nhà cửa đẹp, sang trọng. Đường sá thênh thang, quy củ, trồng hoa cảnh khắp nơi....

Nyepi – Tết Bali với lễ hội đón mừng năm mới Melasti & Bhuta Yajana

Tụi mình may mắn vẫn ở Bali vào thời điểm Tết cổ truyền của họ năm nay. Đây là ngày tết mừng năm mới rất đặc biệt. Không giống như các nơi khác trên thế giới, mọi người thường vui chơi, hội hè với các hoạt động náo nhiệt; Nyepi ở Bali là ngày tất cả mọi người trên đảo...

Tản Mạn Về Hạnh Phúc

Mình là loại người khá cổ điển về một số chuyện. Và không cổ điển lắm về một số chuyện khác. Nhưng mình thích tổng kết một năm theo âm lịch, theo Tết ta của mình. Giống như M., một người bạn của mình thuở nhỏ còn trang trọng khai bút ngay đêm giao thừa, những đứa trẻ...

Chuyện tình tự kể

Cho đến cái buổi tối đó, buổi tối mà anh vừa chạy xe về nhà dọc bờ kè, vừa cười hớn hở, thì anh đã ở TP. HCM được 5 tháng. Lần đầu tiên anh cảm thấy mình đã là một phần của cái thành phố này. Đã trở thành một phần của những hối hả, của mùi vị, của văn hóa nơi đây chứ...

Cuộc Sống Đời Thường ở Bali

Sau gần 4 tháng sống như người dân địa phương, đây là những kinh nghiệm tụi mình đúc kết được từ mua sắm, nấu nướng, ăn uống đến đi chơi, khám bệnh, cắt tóc, visa,...ở Bali, Indonesia. 1. ĐI CHỢ - NẤU ĂN Lúc đầu mới tới Bali, 2 đứa tìm chỗ mua nồi cơm điện. Tiếc tiền...

3 Điều có thể bạn chưa biết về Singapore

Là nước có mức sống đắt đỏ nhất thế giới từ năm 2014 đến nay, Singapore bỏ xa các thành phố nổi tiếng mọi người thường nghĩ đến như Paris, London, New York, Tokyo,… Nói đến Singapore, mình thường nghĩ đến đất nước an toàn nhất, sạch sẽ nhất nhưng cũng đau ruột nhất...

Campuchia & Những Ngày Đầu Tiên

Trước khi bắt đầu chuyến đi, mình chỉ đạp xe tà tà khoảng 1 tháng từ nhà đến công ty, xa chừng 1 cây số, mất đâu 15 phút (kể cả đạp lên lầu 5 của tòa nhà để gửi xe) chứ không có tập luyện gì đặc biệt. Nhưng vì lịch trình tụi mình đi không quá gấp rút nên những ngày...

Những Quý Nhân Của Mình

Mình may mắn gặp được rất nhiều người tốt trong mấy mươi năm cuộc đời. Hôm nay, chỉ nói riêng về những người hùng đàn ông, trực tiếp giúp mình trước và trong chuyến đi. 1. ĐỒNG NGHIỆP: Trong công ty cũ của mình có anh người Malay làm IT, tên Dominic, phải nói là dễ...

Mình Đã Hết Sợ Chó Như Thế Nào?

Hồi còn nhỏ xíu, mình bị chó cắn. 2 lần. Ký ức bây giờ chả còn lại mấy ngoại trừ mình nhớ đó là con chó của hàng xóm ở gần nhà. Hình như là chó nhà ông Trọng. Mình đi ngang nhìn thấy nó, rồi chả biết tại sao mình bỏ chạy, nó dí theo, cắn mình. Rồi cả nhà dở đủ bài...

Khóa thiền ở Suan Mokkh: Thưởng thức sự tĩnh lặng

Như đã dự định từ trước, cuối tháng 7 tụi mình đến Surat Thani để kịp dự khóa thiền tịnh khẩu 10 ngày bắt đầu vào tháng 8 ở thiền viện Suan Mokkh, Thái Lan. Đây là phương pháp thiền Vipassana, khá nổi tiếng trên thế giới. Hiện nay có hơn 170 trung tâm ở cả 5 châu lục....

Bạn muốn theo dõi hành trình của mình?

Đừng để lỡ bài viết mới nào nhé!

You have Successfully Subscribed!