Balinese Doors – Những Cánh Cổng Ở Bali, Indonesia

Balinese Doors – Những Cánh Cổng Ở Bali, Indonesia


BALINESE DOORS – NHỮNG CÁNH CỔNG Ở BALI, INDONESIA

Beautiful Balinese doors I’ve captured on the trip around this island.

Những cánh cổng đẹp ở Bali mình chụp trên đường đi chơi vòng quanh đảo.

DENPASAR

SANUR

SEMINYAK

UBUD

AMED

GEROKGAK – LOVINA

?

Toàn Bộ Gallery Hình Ảnh

Street Art in Santiago, Chile – Nghệ Thuật Đường Phố Chilê

Street Art in Santiago, Chile Due to a lot of rumours about how unsafe Latin America is, plus jetlag and 3-month straight travelling through cold winter in Australia, New Zealand and now Chile, we did not do much when first arriving Santiago. After the first week...

Bali – Đảo Thiên Đường

Bali - Đảo Thiên Đường (Paradise Island)   Bali là vùng đất rất thanh bình, người dân thân thiện, mức sống vẫn còn đang phát triển nên chi phí sinh hoạt thấp. Đặc biệt Bali rất an toàn. Nhiều nơi nhà ở không cần khóa cửa. Xe để ngoài đường không cần khóa cổ. Bali...

A glimpse of East Java, Indonesia – Vài Hình Ảnh ở đảo Java, Indonesia

A GLIMPSE OF EAST JAVA, INDONESIA - VÀI HÌNH ẢNH Ở ĐẢO JAVA, INDONESIA With a population of over 141 million (the island itself) as of 2015 Census released in December 2015, Java is home to 56.7 percent of the Indonesian population and is the most populous island on...

Temples In Bali – Những Ngôi Đền Ở Bali, Indonesia

TEMPLES IN BALI - NHỮNG NGÔI ĐỀN Ở BALI 1. Tanah Lot Address: Beraban, Kediri, Tabanan Regency, Bali, Indonesia. Open hours: 7AM - 7PM Entrance fee: 70.000 IDR/person 2. Pura Besakih Address: Desa Besakih, Rendang, Besakih, Rendang, Kabupaten Karangasem, Bali 80863,...

Malaysia Truly Asia

Kuala Lumpur Kuala Lipis Johor Bahru Others - Những Nơi Khác facebook Instagram RSS

Amazing Thailand, Always Amaze You

AMAZING THAILAND, ALWAYS AMAZE YOU A Photo Gallery of Thailand along our 2-month-cycling-through journey. Most of the places we have visited are in the middle of nowhere. Our highlight was reaching Surat Thani for the10-day silent retreat in Suan Mokkh. Thailand’s...

Cambodia – Kingdom of Wonder

CAMBODIA - Kingdom of Wonder, Feel The Warmth. Since we only spent more than a week to cycle through Cambodia, mainly in tiny villages where you don't see any/many tourists, there is not many pictures about this country. I promise for coming places, I have much more...

Balinese Offerings – Nghi Thức Thờ Cúng Của Người Bali

BALINESE OFFERINGS - NGHI THỨC THỜ CÚNG CỦA NGƯỜI BALI Balinese Offerings (Canang sari) are offered every day as a form of thanking for the peace given to the world. It is the simplest daily household offering. Canang sari will be seen in the Balinese temples (pura),...

Balinese Doors – Những Cánh Cổng Ở Bali, Indonesia (2)

BALINESE DOORS - NHỮNG CÁNH CỔNG Ở BALI (2) Beautiful Balinese doors I've captured on the trip around this island (updated). Những cánh cổng ở khắp đảo Bali mình chụp được trên đường đi chơi vòng quanh đảo (tt). facebook Instagram...

Balinese Doors – Những Cánh Cổng Ở Bali, Indonesia

BALINESE DOORS - NHỮNG CÁNH CỔNG Ở BALI, INDONESIA Beautiful Balinese doors I've captured on the trip around this island. Những cánh cổng đẹp ở Bali mình chụp trên đường đi chơi vòng quanh đảo. DENPASAR SANUR SEMINYAK UBUD AMED GEROKGAK - LOVINA GILIMANUK facebook...

Giá Sinh Hoạt Ở Indonesia

Giá Sinh Hoạt Ở Indonesia

Giá Sinh Hoạt Ở Indonesia

Mình tổng hợp danh sách giá cả đồ dùng và dịch vụ ở đây để mọi người tiện tham khảo. Giá cả mình chủ yếu dựa vào giá niêm yết của các siêu thị, cửa hàng tiện lợi, quầy tạp hóa, quán cóc bên đường, nhà hàng, khách sạn,…tụi mình từng ghé ở đảo Java và Bali. Mình cũng có nhờ cô lau dọn và bác chủ nhà xem qua để đảm bảo giá này là hợp lý. Bài này đặc biệt dành riêng cho bạn nào muốn du lịch tự túc để tránh bị hớ hay chặt, chém gì đó.

Một số ghi chú nhỏ:

Giá cả theo vùng: Bali là nơi thu hút nhiều khách du lịch nhất ở Indonesia. Do đó, giá cả ở Bali cao hơn toàn bộ phần còn lại của Indonesia. Chi phí ăn uống ở Java trung bình thấp hơn ở Bali khoảng 25% – 30%. Riêng Jakarta thuộc Java nhưng là thủ đô, mình chưa đến nên cũng không dám bàn. Các đảo khác như Lombok, Sumbawa, Komodo, Sumatra,…giá sinh hoạt phí đều rẻ hơn Bali.

Giá cả theo kích cỡ và số lượng: quần áo, giày dép, đồ dùng size lớn mắc hơn size nhỏ. Trái cây loại 1 và loại 2, theo mùa và trái mùa. Phần cơm chiên ở quán ăn này ít hơn phần ở quán ăn kia hoặc thành phần thịt, hải sản khác nhau nên giá có thể rẻ hơn.

Giá cả theo chất lượng hoặc nhãn hiệu: đồ bán trong chợ hoặc vỉa hè thường không đảm bảo chất lượng, không có nhãn hàng nên sẽ rẻ hơn hàng hiệu trong các trung tâm thương mại, siêu thị lớn. Tuy nhiên, những người bán hàng rong/ cửa hàng trong khu du lịch thường hét giá rất cao. Nên trả giá bắt đầu từ phân nửa giá trở lên. Nếu cảm thấy không mua được thì thôi.

1 IDR (Indonesian Rupee) = 1.7 VND. Để tính đơn giản, gấp đôi số tiền IDR sẽ ra số tiền VND tương đương.

I. WARUNG – QUÁN ĂN:

Warung là một quán ăn hoặc quán nước nhỏ bên đường, dạng quán ăn gia đình. Có khi là một xe đẩy bán cháo gà với vài ba cái ghế hoặc một quán ăn chỉ có 1, 2 bàn.

– Ở Bali, đồ ăn ở những warung nho nhỏ này là rẻ nhất và thường cũng dễ ăn và ngon nhất.

Ở Java, ngược lại. Những quán càng to bự, dòm càng lịch sự thì đồ ăn càng ngon, đa dạng và họ tính tiền cũng rất rẻ và đàng hoàng. Những quán lóc cóc bên đường (thậm chí không có chỗ ngồi) thì phải hỏi giá kỹ trước khi ăn/uống. Khi đạp xe, tụi mình đã bị mấy quán này chém giá gấp đôi, gấp ba cho 1 chai nước hoặc 1 phần ăn y chang ở cái warung to bự tụi mình tới sau đó.

– Trong nhà hàng, đồ ăn không có thịt cá thường sẽ rẻ hơn khoảng 40 – 50%. Nhưng nếu món đó có các lựa chọn thịt, hải sản thì ăn chay chỉ rẻ hơn khoảng 15%.

Đồ nấu chay phổ biến nhất ở Indo là tempeh, một dạng đậu nành nén lên men. Rất rẻ và phổ biến. Ở Java họ nấu tempeh rất dở, không nên ăn. Khi gọi món dặn họ không bỏ tempeh. Các warung ở Bali làm món tempeh đa dạng và ngon hơn nên có thể ăn được. Vài chỗ có đậu hũ nhưng không phổ biến như Việt Nam.

– Khi uống dừa tươi ở Java, phải dặn họ không bỏ đường, chỉ bỏ đá. Tụi mình uống dừa ở Java, chỗ nào họ cũng tự động bỏ đường thốt nốt vô trái dừa. Ngọt uống nhức đầu luôn.

Các món ăn phổ biến

Giá trung bình (IDR)

Ghi chú
Nasi Goreng (Cơm chiên)

15-25k/phần ăn ở các quán ăn nhỏ, địa phương, không sang trọng.

Nasi Campur (Cơm + các món tự chọn)Mỗi nơi làm mỗi khác, như cơm tấm, cơm phần của Việt Nam
Mie Goreng (Mì xào)Thường họ làm mì gói xào
Mie Bakso (Mì bò viên)
Sayur Campur (Rau xào thập cẩm)Giống như món Cap Cay
Ayam Lalapan (Gà chiên)
Ikan Bakar (Cá nướng)Ăn kèm cơm trắng/ khoai tây chiên
Soto Ayam (Miến gà)Ăn kèm cơm trắng + rau xào
Bubur Ayam (Cháo gà)Rất đặc, không lỏng và ngon như cháo VN
Nasi (Cơm trắng) gọi thêm

5 – 10k/phần

Bebek Goreng (Vịt chiên giòn)

260k/bữa ăn dành cho 2 người, nhà hàng mức trung bình khá, gọi khoảng 3 món.

Thường là 1 cái đùi vịt chiên giòn rụm ăn kèm với cơm trắng + rau xào
Ayam Bakar (Gà nướng)Có thể mua nửa con giá 45 – 50k/nửa con
Babi Bakar/panggang (Heo nướng)
Salad vườn
French fries (Khoai tây chiên)
Pisang Goreng (Chuối chiên)Không ngon như chuối chiên của Việt Nam
Bánh ngọt tráng miệng
Thức uốngGiá trung bình (IDR)Ghi chú
Teh Panas (Trà nóng)/ Es panas (Trà đá)5 – 15kLy
Nước ngọt coke, pepsi, frestea,…7 – 15k/chai
Jus (Nước ép trái cây, sinh tố)8 – 25k/lyGiá lên xuống tùy loại trái cây. Sinh tố thường mắc hơn nước ép.
Kopi (Cà phê) B7 – 25k/lyHọ thường pha cà phê để nguyên bột trong ly, khi uống phải tự chừa cặn lại
Aqua (Nước suối 600ml)2 – 8k/chaiNước đóng chai có nhiều hiệu nhưng Aqua là nhãn hiệu phổ biến, đáng tin cậy và rẻ nhất Indo.
Aqua (Nước suối 1.5l)5 – 12k/chai
Yakult (lốc 5 hộp)9k/l
Nước trái cây đóng hộp 1l 20 – 25k/hộp
Bir (Bia – Bintang (0.5l/1l)20k/40k chai
Anggur (Rượu vang – loại trung bình)220k/chai
Rorok (Thuốc lá – Marlboro)20k/gói

II. XE CỘ – DI CHUYỂN: 

– Ở Bali, nên thuê xe máy đi là tiện nhất. Giá trung bình 50k IDR/ngày. Nếu thuê dài hạn giá sẽ rẻ hơn. Đường sá Bali nhỏ hẹp, kẹt xe rất nhiều ở những điểm đông khách du lịch và cuối tuần.

– Nếu đi taxi, chọn taxi Blue Bird vì họ tính cước đồng hồ đàng hoàng.

– Gửi xe 1k-2k/lần gửi cho xe gắn máy.

Loại xe10 phút1 tiếng1 ngàyGhi chú
Ojek (Xe ôm)5-10k30k50k-100k
Taxi20k140k300k-400k
Bensin (Xăng 8k/lít tại cây xăngKhi đổ xăng nhớ chú ý xem đồng hồ tính tiền. Khi lấy tiền thối nhớ đếm lại.

III. TRÁI CÂY:

– Mua ở các tiệm chuyên bán trái cây, có cân điện tử đàng hoàng là rẻ và ngon nhất.

– Mua ở siêu thị thường mắc hơn một chút, trừ khi có khuyến mãi. Nhưng thường vẫn không tươi bằng mua ở các tiệm trái cây.

– Tuyệt đối không mua ở các sạp hàng bán lẫn trái cây và tạp hóa. Họ thường không cân và bán theo kg mà chỉ ướm (thường là dòm mặt mình báo giá). Lúc nào cũng mắc và đôi khi không ngon, tươi.

Trái câyGiá trung bình (IDR)Ghi chú
Pepaya (Đu đủ)5k/kgNgon ngọt, rẻ, có quanh năm, nên ăn.
Pisang (Chuối)10 – 25k/nảiCó nhiều loại chuối tiêu, chuối già, chuối chà bột,…
Pitaya/ Buah Naga (Thanh long đỏ)13k/kgNgon kinh khủng, không thấy thanh long ruột trắng.
Buluan (Chôm chôm)12k/kgBình thường, y chang chôm chôm tróc Việt Nam.
Salak/ Snake Fruit (Mây Indo)15 – 22k/kgĂn lạ lạ, giòn giòn nhưng thua xa Mây Thái.
Jeruk (Quýt)12 – 16k/kg
Mangga Harumanis (Xoài)12 – 35k/kgNgon, ngọt, có nhiều loại rất rẻ.
Melon Skyrocket (Dưa lưới)11k/kg
Melon Golden (Dưa vàng)13k/kg
Semangka Merah (Dưa hấu)6k/kgThường là loại dưa hấu không hạt, trái tròn
Kiwi55k/kg
Markisa (Chanh dây)26 – 54k/kgNgọt lịm, ăn rất ngon, nhất định phải thử.
Lemon (Chanh Mỹ)49k/kg
Srikaya (Mãng cầu xiêm)10 – 15k/kgDai và không ngon như mãng cầu xiêm Việt Nam
Kedondong (Cóc)15 – 20k/kgĂn cũng giống cóc xanh Việt Nam
Jeruk Bali (Bưởi)20k/tráiKhông ngon như bưởi Việt Nam, đừng ăn.
Manggis (Măng cụt)15 – 20k/kgGiống măng cụt Việt Nam
Nanas Bogor (Thơm/dứa)5 – 7k/tráiNgọt, không thấy trái nào chua bao giờ.

IV. QUẦN ÁO, GIÀY DÉP, ĐỒ GIA DỤNG:

Món đồGiá trung bình (IDR)Ghi chú
Kaos /Kemja Putra (Áo thun/sơ mi nam)20 – 60k/cáiMua ở siêu thị Hardy’s là rẻ và nhiều lựa chọn nhất. )Có cả phòng thử đồ.
Celana Pendek (Quần short)25 – 50k/cái
Celana (Quần dài)50 – 100k/cái
Sunglasses (Kiếng mát)50k/cái
Sandal (Dép)15 – 150k/đôiDép kẹp rẻ hơn dép xỏ quai
Sepatu (Giày)100 – 300k/đôiGiày thể thao
Gaun Pendek (Đầm ngắn)40 – 60k/cái
Gaun Panjang (Đầm dài)60 – 100k/cái
Handuk (Khăn)10 – 20k/cáiKhăn lông loại nhỏ vừa
Sabun Mandi (Xà bông tắm)2k/cục trở lên
Sampo (Dầu gội) 170ml22 – 25k/chai Các hiệu Pantene, Sunsilk, Clear, TRESemme
Pembalut (Băng vệ sinh)13k/góiHiệu Laurier, không cánh, 30 m
Băng vệ sinh hàng ngày17k/góiHiệu Carefree, 40 m
Giấy vệ sinh (8 cuộn, 3 ply)37 – 40k/bịchHiệu Tessa và Paseo
Khăn giấy 4 – 10k/góiHiệu Paseo
Topi (Nón)20 – 40k/cái
Kem đánh răng 160 gr10 – 26k/týphiệu Pepsodent
Pin tiểu Engergizer vỉ 2 cục13k/vỉ
Garam (Muối ngon) 500 gr3 – 5k/bịchMuối hiệu Dolphin mặn, ướt, ăn không ngon, đừng mua.
Gula (Đường) 500 gr15 – 20k/bịchHiệu Gulaku ngon và rẻ

Như đã nói từ trước, đây là giá các vật dụng thông thường, không phải là hàng hiệu nổi tiếng. Giá mình dựa vào những lần mua sắm ở các siêu thị, cửa hàng tạp hóa địa phương.

V. XEM PHIM – CẮT TÓC – MASSAGE:

– Vé xem phim thông thường ở Cinema XXI (Như CGV của mình): 50k IDR/vé ngày thường, 60k thứ Sáu, 70k cuối tuần và ngày lễ.

Tiệm khá lịch sự, nhân viên nói tiếng Anh:

– Gội, cắt, sấy cho nam: 80k IDR/lần

– Gội , cắt, sấy cho nữ: 140k IDR/lần. Chỉ tỉa tóc 100k IDR/lần.

– Massage: 60k IDR cho 30 phút. Từ 150 – 190k IDR cho 70-90 phút.

VI. KHÁCH SẠN: 

Giá khách sạn ở Java nhìn chung đắt hơn ở Bali do không có cạnh tranh. Trung bình một đêm ở khách sạn có máy lạnh, không có nước nóng là 17 – 20 USD/đêm. Thường không bao gồm ăn sáng hoặc ăn sáng rất đơn giản. Trứng luộc, cà phê/trà hoặc cơm chiên.

Ở Bali, do hệ thống nhà nghỉ khách sạn rất phát triển, giá cả và chọn lựa rất đa dạng. Có thể thuê một phòng đẹp với giá 10 – 12 USD/đêm. Phòng máy lạnh đắt hơn phòng quạt khoảng 5 – 10 USD. Các khách sạn resort 4-5 sao có giá trung bình từ 80 USD/đêm tùy địa điểm và mùa cao điểm hay vắng khách.

Tất cả các phòng thường có 2 giường (twin bed) hoặc giường đôi (double bed) nên giá phòng thường đã bao gồm 2 người. Rất ít nơi thu phí thêm người thứ 2.

Nếu thuê tháng thì giá căn hộ 1 phòng ngủ/ studio ở khu trung tâm từ 3 triệu IDR/tháng trở lên.

Wifi ở Indonesia không ổn định, có nơi có, có nơi không.

VII. CÔNG AN GIAO THÔNG:

Sau khi đến Sanur, tụi mình thuê xe máy chứ không chạy xe đạp. Tuy vậy, hơn 4 tháng sống ở đây, tụi mình chỉ bị công an gọi vào 3 lần.

Về nguyên tắc, khi chạy xe máy ở Indo, mình phải đội nón bảo hiểm và có bằng lái xe của Indo. Muốn được cấp bằng lái xe này chỉ việc đến bất kỳ sở cảnh sát nào đó, trả 300k IDR (khoảng 600k VND) thì họ sẽ cấp cho. Bằng lái xe quốc tế cũng không được công nhận ở đây.

Tuy nhiên, do kinh tế của Bali hoàn toàn phụ thuộc vào du lịch hay do tụi mình hên thì không biết, mình thấy công an ở đây rất lịch sự. 3 lần gọi vào họ đều hỏi giấy tờ xe. Sau khi mình đưa thì họ hỏi mình người ở đâu, đến Bali mấy lần rồi, ở lâu chưa, blah blah blah. Xong rồi họ trả lại giấy xe, dặn mình chạy cẩn thận, nhớ đội nón bảo hiểm (lúc nào cũng đội). Rồi thôi.

Nhưng trong giới du lịch ở Indo, mọi người đồn công an giao thông ở đây cũng rất hay làm khó nhưng dễ thông cảm nếu mình biết điều. Tiền uống cà phê cho các anh thông thường khoảng từ 30k – 50k IDR nếu không có bằng lái hoặc không đội mũ bảo hiếm. Và tiền đó để riêng ra ở 1 túi để dễ bề năn nỉ là tui hết tiền rồi hay quên đem tiền gì đó. Khi đưa, nhớ đưa hiên ngang để mấy anh lấy cho nhanh vì mấy anh cũng sợ người khác thấy.

Đây hoàn toàn là tin đồn còn kinh nghiệm bản thân thì chưa trải qua nên không dám khẳng định. Nếu ai có nguồn nào khác thì xin thoải mái chia sẻ để mọi người cùng tham khảo.

 

VÀI BÀI HỌC KINH NGHIỆM…

Mình chưa bao giờ du lịch kiểu bụi cho đến khi đi chuyến này. Do đó, cách nhìn của mình cũng có nhiều thay đổi so với lúc trước, khi còn ở Việt Nam. Mình chỉ có vài chia sẻ thế này

1. Đừng nổi nóng khi bị ai đó lừa/ ăn gian của bạn vài chục ngàn đồng.

Ngày xưa ở Việt Nam, đi chơi với mấy đứa bạn nước ngoài, mình cũng vài lần nổi điên vì một bà bán cho nó gói xôi giá 80 ngàn; một ổ bánh mì dưa leo đồ chua 10 ngàn; không thối lại 3 ngàn tiền thối; vân vân và vân vân. Rồi quên. Không lấy gì làm quan trọng với cung cách lừa lọc của một bộ phận nhỏ người Việt Nam mình.

Khi đi Campuchia, Thái Lan và Malay, người dân họ rất đàng hoàng. Tính tiền như giá địa phương. Nên khi qua tới Indo tụi mình không bao giờ hỏi giá trước khi ăn uống. Thế là bị chém liên tục. Cứ hy vọng rồi thất vọng. Chắc chỉ có chỗ đó thôi, mấy chỗ này dòm họ đàng hoàng chắc không sao… Lúc đầu cũng tức lắm. Thấy bán mình trái dừa 25 ngàn, chai nước ngọt 20 ngàn là đủ điên rồi. Dĩ nhiên, mình tức không phải vì mất vài ngàn bạc. Thử đi chơi ở mấy nước phát triển đi, ăn ổ bánh mì thịt cả 5 đô mà cũng phải mua. Chai nước uống chút xíu cũng 2 đô chẳng hạn. Mà tức ở đây là tức mình bị lừa. Tức là họ không đàng hoàng. Dù chỉ vài ngàn. Và không ai thích cảm giác bị lừa hết. Dù nhiều hay ít.

Nhưng nghĩ lại. Ở Việt Nam mình cũng bị lừa hoài :). Rồi nhìn cái nhà họ nhỏ xíu cũng là cái quán, chen chúc mấy người ở đó mà trống trơ trống hoác, nghèo nàn, bẩn thỉu. Thì thôi, mình nghĩ, lấy của mình thêm vài ngàn để họ được một bữa chợ. Kể như làm phước :). Rút kinh nghiệm, lần sau hỏi giá cho kỹ trước khi ăn/uống.

2. Nếu gặp chuyện không hài lòng, nhất định phải nói cho người có trách nhiệm biết

Mình có cái thói quen cũ kỹ, dở òm là đi đến đâu có gì đó không vừa lòng là im luôn. Mai mốt không đi tới chỗ đó nữa.

Fraser không có như vậy. Khi gặp chuyện không vừa ý, ảnh không bao giờ nổi giận. Nhưng ảnh cũng không bao giờ bỏ qua như không biết.

Nếu ăn dĩa cơm thấy có con ruồi chết/kim ghim, ảnh sẽ đợi lúc tính tiền, trả tiền đầy đủ rồi đưa con ruồi ra nói cho người ta biết.

Wifi của khách sạn chập chờn, khách ở mấy phòng khác cười giỡn ồn ào thâu đêm suốt sáng, ảnh sẽ nói với bác chủ nhà ngay. (Chứ không như mình, muốn thò mặt ra cho cái lũ trẻ trâu đó một trận!)

Đi đến một nhà hàng ghi là có đồ ăn chay (vegetarian friendly) mà trên thực đơn chỉ có mỗi món xà lách là chay, ảnh cũng sẽ góp ý.

Cứ như vậy, đi đến đâu, sau vài lần ăn chỗ quen, ảnh cũng được giảm giá hoặc tính giá tối thiểu khi mua đồ ăn, thức uống. Đôi khi được tặng thêm đồ tráng miệng miễn phí gọi là đền bù thiệt hại.

-> Mọi chuyện đều sẽ được giải quyết êm đẹp. Mà mình lại cho người ta cơ hội để làm dịch vụ tốt hơn.

3. Luôn cẩn thận tiền bạc khi đi chơi

Ngày xưa, đi ăn uống, chả mấy khi xem bill, chỉ dòm tổng số tiền rồi trả. Có đi cả nhóm chia chác nhau, cũng chả buồn quan tâm, để ý. Nói nhiêu trả nhiêu.

Bây giờ, ăn gì, mua gì, cũng đều tính toán lại cẩn thận. Nhờ đó, mà tránh được vài lần tính nhầm.

2 đứa bạn mình từ Úc qua Bali chơi. Đi ăn quán ăn mình giới thiệu. Lúc tính tiền, tụi nó nhớ trong bài mình viết giá nhiêu đó, mà sao bill tính tiền tới nhiêu đây. Giở lại thực đơn kiểm tra, mỗi món bị tăng lên 5k IDR, gọi phục vụ lại hỏi. Họ nói họ tính nhầm :). Nhờ vậy, không bị mất tiền, dù là món tiền nhỏ. Mà lần sau quán làm ăn cũng cẩn thận hơn. Có muốn lừa khách, cũng sợ không dám.

Rồi đến bây giờ mà mình vẫn nghe có người để tiền trong balô/túi xách gửi ở sân bay hoặc ở gầm xe buýt, bị mất.

Trời ạ. Thời buổi nào rồi mà không biết là tiền và các giấy tờ quan trọng phải luôn luôn mang theo bên người? Cũng như phải luôn có 1 xấp giấy vệ sinh và vài cục kẹo trong túi khi đi chơi xa :). Trước khi đi, 2 đứa tụi mình phải mua luôn 2 cái túi bao tử, đeo như mấy tên việt kiều rởm, để được là của đâu người đó. Dòm hơi gớm, nhưng rất an toàn 🙂

 

Nhìn chung, Bali/ Indonesia khá ổn. Không thấy có trộm cướp, giết người, giựt dọc gì hết. Người dân cũng thân thiện, vui vẻ, lành tính. Nếu có cơ hội, nên đến Indonesia 1 lần cho biết vì họ miễn visa du lịch cho người Việt. Không cần phải đến Bali. Trung tâm và phía đông đảo Java có rất nhiều địa điểm đẹp để tham quan. Các đảo Lombok, Sumbawa, Komodo,…đều còn hoang sơ, cảnh rất đẹp và chi phí rẻ. Du lịch ở Indonesia chi phí tương đương với Thái Lan, rẻ hơn Malaysia mà dịch vụ lại phát triển hơn Campuchia. Nếu ai đến Bali chơi nhớ hú mình để mình cung cấp cho thêm vài tips nhé!

?

Các Bài Viết Về Indonesia

Bali – Đảo Thiên Đường

Bali - Đảo Thiên Đường (Paradise Island)   Bali là vùng đất rất thanh bình, người dân thân thiện, mức sống vẫn còn đang phát triển nên chi phí sinh hoạt thấp. Đặc biệt Bali rất an toàn. Nhiều nơi nhà ở không cần khóa cửa. Xe để ngoài đường không cần khóa cổ. Bali...

A glimpse of East Java, Indonesia – Vài Hình Ảnh ở đảo Java, Indonesia

A GLIMPSE OF EAST JAVA, INDONESIA - VÀI HÌNH ẢNH Ở ĐẢO JAVA, INDONESIA With a population of over 141 million (the island itself) as of 2015 Census released in December 2015, Java is home to 56.7 percent of the Indonesian population and is the most populous island on...

Temples In Bali – Những Ngôi Đền Ở Bali, Indonesia

TEMPLES IN BALI - NHỮNG NGÔI ĐỀN Ở BALI 1. Tanah Lot Address: Beraban, Kediri, Tabanan Regency, Bali, Indonesia. Open hours: 7AM - 7PM Entrance fee: 70.000 IDR/person 2. Pura Besakih Address: Desa Besakih, Rendang, Besakih, Rendang, Kabupaten Karangasem, Bali 80863,...

10 Quán Ăn Ngon Ở Sanur

Sau khi đi chơi 1 vòng quanh đảo với gia đình, tụi mình may mắn thuê được 1 căn hộ dạng studio rất thoải mái ở Sanur. Bác chủ nhà siêu dễ thương, giá thuê quá tốt, vị trí lại cực kỳ thuận lợi để đi bất cứ đâu. Thế nên tụi mình chỉ ở chỗ đó cho đến ngày rời Bali. Do...

5 Quán Ăn Ngon Ở Ubud

Ubud có vô số các quán ăn ngon. Tuy nhiên, với tiêu chí ngon và giá hợp lý, đáng tiền. Tụi mình lọc lại 5 quán ưa thích sau ở Ubud, Bali, Indonesia. 1. WARUNG IGELANCA Địa chỉ: Jl. Raya Ubud, Padangtegal Kaja, Ubud, Gianyar, Kabupaten Gianyar, Bali 80571. +62 361...

Những Điều Cần Biết Trước Khi Đến Indonesia

Tất cả những chia sẻ từ kinh nghiệm bản thân mình trải qua sau khi sống ở Indonesia (Java, Bali) hơn 8 tháng với người địa phương. Ở Java, tụi mình chỉ nhận xét từ sân bay Juanda (Surabaya) đến Banyuwangi (điểm cuối của đảo Java trước khi qua Bali). Về Bali, do tụi...

Balinese Offerings – Nghi Thức Thờ Cúng Của Người Bali

BALINESE OFFERINGS - NGHI THỨC THỜ CÚNG CỦA NGƯỜI BALI Balinese Offerings (Canang sari) are offered every day as a form of thanking for the peace given to the world. It is the simplest daily household offering. Canang sari will be seen in the Balinese temples (pura),...

Nyepi – Tết Bali với lễ hội đón mừng năm mới Melasti & Bhuta Yajana

Tụi mình may mắn vẫn ở Bali vào thời điểm Tết cổ truyền của họ năm nay. Đây là ngày tết mừng năm mới rất đặc biệt. Không giống như các nơi khác trên thế giới, mọi người thường vui chơi, hội hè với các hoạt động náo nhiệt; Nyepi ở Bali là ngày tất cả mọi người trên đảo...

Balinese Doors – Những Cánh Cổng Ở Bali, Indonesia (2)

BALINESE DOORS - NHỮNG CÁNH CỔNG Ở BALI (2) Beautiful Balinese doors I've captured on the trip around this island (updated). Những cánh cổng ở khắp đảo Bali mình chụp được trên đường đi chơi vòng quanh đảo (tt). facebook Instagram...

Balinese Doors – Những Cánh Cổng Ở Bali, Indonesia

BALINESE DOORS - NHỮNG CÁNH CỔNG Ở BALI, INDONESIA Beautiful Balinese doors I've captured on the trip around this island. Những cánh cổng đẹp ở Bali mình chụp trên đường đi chơi vòng quanh đảo. DENPASAR SANUR SEMINYAK UBUD AMED GEROKGAK - LOVINA GILIMANUK facebook...

Giá Sinh Hoạt Ở Indonesia

Mình tổng hợp danh sách giá cả đồ dùng và dịch vụ ở đây để mọi người tiện tham khảo. Giá cả mình chủ yếu dựa vào giá niêm yết của các siêu thị, cửa hàng tiện lợi, quầy tạp hóa, quán cóc bên đường, nhà hàng, khách sạn,...tụi mình từng ghé ở đảo Java và Bali. Mình cũng...

Cuộc Sống Đời Thường ở Bali

Sau gần 4 tháng sống như người dân địa phương, đây là những kinh nghiệm tụi mình đúc kết được từ mua sắm, nấu nướng, ăn uống đến đi chơi, khám bệnh, cắt tóc, visa,...ở Bali, Indonesia. 1. ĐI CHỢ - NẤU ĂN Lúc đầu mới tới Bali, 2 đứa tìm chỗ mua nồi cơm điện. Tiếc tiền...

4 Quán Ăn Ngon Rẻ ở Seminyak

Seminyak là một trong những khu vực đông đúc, nhộn nhịp, nhiều khách du lịch nhất Bali. Các quán ăn ở đây khá mắc do đó mình chọn ra 4 quán này rất rẻ mà ngon để giới thiệu với mọi người. 1. WARUNG LUHRON Địa chỉ: Jl. Cendrawasih no. 17, Seminyak 80361, Bali,...

Những Điều Cần Biết Trước Khi Đến Bali

Cập nhật lần cuối ngày 17/4/2017 1. Thị thực và Hộ chiếu (Visa & Passport): - Người Việt được miễn thị thực (visa) du lịch đến Bali/ Indonesia trong vòng 30 ngày bao gồm cả ngày đến và ngày đi (tính nguyên ngày). Hộ chiếu (passport) phải còn thời hạn từ 6 tháng...

Time – Chart Korbjitti

Time – Chart Korbjitti

Time – Chart Korbjitti

I. TIME (THỜI GIAN)

Toàn bộ câu chuyện là một vở kịch trên sân khấu và dòng suy nghĩ của một khán giả ngồi xem.

Câu chuyện về một bệnh viện chăm sóc người già, những người mà con cái không thể, không cần hoặc không muốn họ ở chung nữa. Chủ đề không lạ, nhưng cách tác giả mô tả diễn biến trên sân khấu lại rất hấp dẫn. Lồng vào đó là những tập tục dân dã đời thường của người dân Thái Lan.

Tuy bối cảnh câu chuyện ở Thái, vẫn dễ dàng nhận thấy những điểm chung của con người ở bất kỳ nơi nào trên thế giới: nước mắt chảy xuôi – mối quan hệ đặc biệt giữa cha mẹ và con cái;  tiền tài, danh tiếng,…không là mãi mãi.

Cuối đời, chỉ còn lại con người với bản thân già cỗi, đau yếu, bệnh tật và cái chết đang đến gần.

Số trang: 163 (Khoảng 3 tiếng 30 phút đọc liên tục)

Tựa gốc: Wela/ Weilo (dịch sang tiếng Anh là Time, tạm dịch sang tiếng Việt là Thời Gian).

– Xuất bản vào năm 1993, tác phẩm được giải Southeast Asian Writers Award (S.E.A Write Award) năm 1994. Tạm dịch giải thưởng Nhà văn vùng Đông Nam Á.

– Cuốn sách được dịch sang tiếng Anh và xuất bản vào năm 2000.

Hiện sách chưa có bản dịch tiếng Việt. Bản tiếng Anh có thể xem tại đây.

II. TÁC GIẢ – CHART KORBJITTI (Thái Lan)

Chart Korbjitti sinh ngày 25/4/1954 ở tỉnh Samut Sakhon, Thái Lan. Là một nhà văn người Thái bắt đầu nổi tiếng từ tác phẩm “Khamphiphaksa” xuất bản năm 1981 (được dịch sang tiếng Anh là “The Judgement” vào năm 1985, tạm dịch “Sự Xét Đoán”). Cuốn sách được Hội đồng Văn Học Thái Lan bình chọn là Cuốn Sách Của Năm và đoạt giải S.E.A Write Award. Sau đó được chuyển thể thành bộ phim mang tên “Ai-fak”. Ông được bình chọn là Nhà Văn của năm vào năm 2004.

Wela/Time là cuốn sách thứ 2 giúp ông đoạt giải S.E.A Write Award thêm một lần nữa vào năm 1994.

Cống hiến toàn bộ cuộc đời mình cho việc viết lách. Ông tuyên bố “Tôi lựa chọn để trở thành một nhà văn. Tôi đã cống hiến cả cuộc đời cho văn học. Tôi đã đánh đổi cả cuộc đời mình cho văn học.”

(Nguồn Wikipedia)

 

 

?

Các Bài Review Sách

Cánh Đồng Bất Tận & Truyện Ngắn của Nguyễn Ngọc Tư

I. CÁNH ĐỒNG BẤT TẬN (2005) Có lẽ không cần phải giới thiệu nhiều về nhà văn Nguyễn Ngọc Tư cũng như tác phẩm nổi tiếng nhất của chị là tiểu thuyết "Cánh Đồng Bất Tận". Dù vậy, mình cảm thấy phần "Sách Hay" không thể không nhắc đến chị, một nhà văn trẻ với giọng văn...

Thành Trì – Archibald Joseph Cronin

I. THÀNH TRÌ (THE CITADEL) "Thành Trì" là câu chuyện về một bác sĩ trẻ mới ra trường với đầy nhiệt huyết, đam mê và hoài bão. Anh sẵn sàng hy sinh, dấn thân cho sự nghiệp cứu người bằng cách chấp nhận làm việc ở một vùng mỏ xa xôi, nghèo nàn. Cũng từ đây, anh bắt đầu...

Bắt trẻ đồng xanh – J.D.Salinger

I. BẮT TRẺ ĐỒNG XANH (THE CATCHER IN THE RYE) Một cuốn truyện cực kỳ nhộn, giọng văn dịch cực hay, tình tiết cực hấp dẫn và là cuốn sách xuất sắc bộc lộ thế giới quan của một cậu ấm nhà giàu theo cách bất ngờ nhất! Vào đầu cuốn sách, tôi tưởng mình có thể thâm nhập...

Bản Du Ca Cuối Cùng Của Loài Người Không Còn Đất Sống – Erich Maria Remarque

I. BẢN DU CA CUỐI CÙNG CỦA LOÀI NGƯỜI KHÔNG CÒN ĐẤT SỐNG (Liebe deinen Nächsten/ FLOTSAM) Cuốn sách mô tả cuộc trốn chạy của những người tị nạn châu Âu trong thời Đức quốc xã (Nazism/National Socialism). Đó là những người bị vứt bỏ ra khỏi nơi họ sống không phải vì họ...

Time – Chart Korbjitti

I. TIME (THỜI GIAN) Toàn bộ câu chuyện là một vở kịch trên sân khấu và dòng suy nghĩ của một khán giả ngồi xem. Câu chuyện về một bệnh viện chăm sóc người già, những người mà con cái không thể, không cần hoặc không muốn họ ở chung nữa. Chủ đề không lạ, nhưng cách tác...

In The Shadow of the Banyan – Vaddey Ratner

I. DƯỚI BÓNG CÂY BANYAN (IN THE SHADOW OF THE BANYAN) Cuốn tự truyện viết dưới dạng tiểu thuyết về cuộc diệt chủng khi Khmer Đỏ (Pol Pot) lên nắm quyền và sát hại gần 1/3 dân số Campuchia thời đó. Toàn bộ cuốn sách là hồi ức sống động của cô công chúa Hoàng gia...

Nỗi Buồn Chiến Tranh – Bảo Ninh

I. NỖI BUỒN CHIẾN TRANH (THE SORROW OF WAR) Là người sinh ra và lớn lên trong thời bình, mình chỉ biết về những cuộc chiến đã qua trên đất nước nhờ sách báo, phim ảnh và những lời kể của người thân trong gia đình. Khi tiếp xúc với bạn bè thế giới, mình cũng chưa ý...

Tản Mạn Về Hạnh Phúc

Tản Mạn Về Hạnh Phúc

Tản Mạn Về Hạnh Phúc

Mình là loại người khá cổ điển về một số chuyện. Và không cổ điển lắm về một số chuyện khác. Nhưng mình thích tổng kết một năm theo âm lịch, theo Tết ta của mình. Giống như M., một người bạn của mình thuở nhỏ còn trang trọng khai bút ngay đêm giao thừa, những đứa trẻ đếm thêm một tuổi qua đầu Năm Mới, mình xem thành tựu lớn nhất của mình năm Bính Thân vừa rồi là tìm thấy Fraser, người đàn ông của mình.

Trái ngược hoàn toàn với hình mẫu lý tưởng mình có trong đầu từ xưa lơ xưa lắc, Fraser liên tục làm mình ngạc nhiên về mức độ hạnh phúc tụi mình cùng chia sẻ mà không cần nhiều lắm những yếu tố bên ngoài. Những tiêu chuẩn mà lúc trước, mình cho là nhất định phải có mới được.

Tụi mình sống đơn giản như cặp vợ chồng già về hưu. Ngày lễ cũng như ngày thường. Bạn bè có rủ đi chơi chỗ này chỗ nọ, cũng hào hứng đó. Rồi thôi. Hai đứa lại chỉ quanh quẩn với nhau. Nấu món gì đó ngon ngon ăn. Hoặc gọi 2 cái pizza giao tận nơi. Vừa ăn vừa xem phim. Xong gọt trái cây ăn tráng miệng. Rồi chuyện trò. Rồi đi ngủ. Một ngày mới lại bắt đầu.

Tụi mình cảm thấy quá hài lòng, quá hạnh phúc, quá vui với những gì hai đứa đang có. Đến nỗi, chả còn muốn gì hơn. Đôi khi bạn bè tới Sanur/Bali chơi, thường phải là bạn bè từ nước khác đến 2 đứa mới hào hứng ra khỏi nhà đi chơi chung. Còn không, là lại lần lữa hẹn dịp khác. Vì lười. Khách đến nhà thì lúc nào cũng cực kỳ hoan nghênh. Trà, trái cây lúc nào cũng sẵn sàng đón tiếp.

Còn quá sớm để nói nhiều về tương lai, về sự ổn định khi tụi mình vẫn còn rong ruổi trên chặng đường dài tự do. Mà mình cũng không chắc là mình muốn ổn định theo cách nghĩ như bao nhiêu người khác. Mình chỉ thấy đôi khi hạnh phúc thật là đơn giản.

…Là một cuộc điện thoại Viber gọi về nhà nói chuyện với người thân trong gia đình
…Là em mình đi chơi với bạn gái gửi hình cho mình xem
…Là không phải giặt đồ ngày hôm nay mà để sang ngày mai
…Cái pizza hôm nay giao nhiều cà chua tươi hơn 1 chút
…Hôm qua đi lòng vòng phát hiện 1 bãi biển lạ nước xanh lam trong vắt
…Chụp được mấy tấm hình đẹp
…Được đi lang thang trong mấy cái resort 5 sao sang trọng mà mình chưa từng đến.
…Biết vài người bạn sắp đến Bali chơi và sẽ gặp mình
…Nhìn thấy hoàng hôn ở một nơi nữa
…Ăn tối sát biển, nghe sóng đánh trước mặt, nước chảy dưới chân mình
…Viết blog và có người đọc, bình luận bài viết của mình
…Có thêm nhiều người bạn mới
…Đi trời lạnh về, được tắm nước nóng
…Gừng và trà thảo mộc luôn có trong nhà để uống
…Được anh Fraser nhường trái kiwi bự hơn khi ăn tráng miệng
…Được nói chuyện với bạn bè, bàn về chuyến đi, về cuộc sống
…Được chat với mấy đứa cháu, tư vấn nghề nghiệp hay học hành
…Được gặp lại bạn bè thân cũ

Khi còn độc thân, mình nghĩ cái anh bạn trai, nếu có, sẽ làm thay đổi cả thế giới của mình.
Bây giờ nhận ra, khi mình thay đổi cái nhìn về thế giới, anh bạn trai đó mới xuất hiện.

Khi còn một mình, mình điên cuồng học đủ thứ, tham gia đủ thứ. Để hoàn thiện bản thân nhưng cũng là để thấy mình đủ điều kiện để quen ai đó.
Khi có bạn trai rồi, mình vẫn học thêm được điều mới hằng ngày. Cả bề rộng lẫn bề sâu. Nhưng chỉ khi mình gặp được người bạn trai thật sự phù hợp dành cho mình. Một người làm mình mong muốn trở nên tốt đẹp hơn mà vẫn thoải mái khi là chính mình. Không phải chỉ là một người có điều kiện tốt để mình làm bạn gái.

Ngày xưa, lo sợ có khi mình sẽ ở vậy đến già.
Bây giờ, biết là dù ở với ai, mình vẫn phải là mình và vui với thực tại.

Lúc trước, lo lắng không biết có bao giờ mình mới nếm trải được tình yêu thực sự.
Bây giờ nhận ra, tình yêu ở khắp nơi chung quanh mình. Cả cơ hội đón nhận cũng vậy. Chỉ cần mình trưởng thành trong nhận thức. Sẵn sàng chịu trách nhiệm cho hành động của riêng mình. Dũng cảm sống đúng với điều mình mong ước. Và tự tin vào điều đó.

Lúc trước không đắn đo về khoảng cách tuổi tác và lo lắng nhiều về tuổi kết hôn của mình.
Bây giờ, không quan tâm đến tuổi lý tưởng để quen bạn, kết hôn hay sinh em bé, miễn là 2 đứa đều vui. Còn khoảng cách tuổi tác với người mình yêu, lại là vấn đề không hề nhỏ.

Ngày xưa, thích trang điểm, mặc đồ đẹp, lên xe xuống ngựa cho sang trọng, vì sợ người ta không tôn trọng nếu mình không sành điệu.
Bây giờ nhận ra, sự thoải mái, tự tin và thần thái của mình quyết định cái nhìn của người đối diện.

Bây giờ sẽ trở thành ngày xưa vào 1 lúc nào đó.
Mình hài lòng với hiện tại.

 

?

Các Bài Viết Về Trải Nghiệm Của Chuyến Đi

Kinh Nghiệm Qua Cửa Khẩu Các Nước Đông Nam Á

2 đứa mình khởi hành từ Sài Gòn hồi đầu tháng 7/2016, đạp xe liên tục qua biên giới các nước Việt Nam, Campuchia, Thái Lan, Malaysia, Singapore và Indonesia. Ngẫm lại, cũng khá nhiều chuyện vui buồn nơi cửa khẩu. Hôm nay kể lại mọi người nghe chơi. 1. Cửa khẩu Xà Xía...

Kota Bharu và Cú Sốc Văn Hóa

Kota Bharu phát triển đến không ngờ so với những thành phố gần biên giới (lại vẫn theo hiểu biết hạn hẹp của mình). Siêu thị, ngân hàng, quán ăn, khu vui chơi, nhà thờ Hồi giáo to vật vã. Nhà cửa đẹp, sang trọng. Đường sá thênh thang, quy củ, trồng hoa cảnh khắp nơi....

Nyepi – Tết Bali với lễ hội đón mừng năm mới Melasti & Bhuta Yajana

Tụi mình may mắn vẫn ở Bali vào thời điểm Tết cổ truyền của họ năm nay. Đây là ngày tết mừng năm mới rất đặc biệt. Không giống như các nơi khác trên thế giới, mọi người thường vui chơi, hội hè với các hoạt động náo nhiệt; Nyepi ở Bali là ngày tất cả mọi người trên đảo...

Tản Mạn Về Hạnh Phúc

Mình là loại người khá cổ điển về một số chuyện. Và không cổ điển lắm về một số chuyện khác. Nhưng mình thích tổng kết một năm theo âm lịch, theo Tết ta của mình. Giống như M., một người bạn của mình thuở nhỏ còn trang trọng khai bút ngay đêm giao thừa, những đứa trẻ...

Chuyện tình tự kể

Cho đến cái buổi tối đó, buổi tối mà anh vừa chạy xe về nhà dọc bờ kè, vừa cười hớn hở, thì anh đã ở TP. HCM được 5 tháng. Lần đầu tiên anh cảm thấy mình đã là một phần của cái thành phố này. Đã trở thành một phần của những hối hả, của mùi vị, của văn hóa nơi đây chứ...

Cuộc Sống Đời Thường ở Bali

Sau gần 4 tháng sống như người dân địa phương, đây là những kinh nghiệm tụi mình đúc kết được từ mua sắm, nấu nướng, ăn uống đến đi chơi, khám bệnh, cắt tóc, visa,...ở Bali, Indonesia. 1. ĐI CHỢ - NẤU ĂN Lúc đầu mới tới Bali, 2 đứa tìm chỗ mua nồi cơm điện. Tiếc tiền...

3 Điều có thể bạn chưa biết về Singapore

Là nước có mức sống đắt đỏ nhất thế giới từ năm 2014 đến nay, Singapore bỏ xa các thành phố nổi tiếng mọi người thường nghĩ đến như Paris, London, New York, Tokyo,… Nói đến Singapore, mình thường nghĩ đến đất nước an toàn nhất, sạch sẽ nhất nhưng cũng đau ruột nhất...

Campuchia & Những Ngày Đầu Tiên

Trước khi bắt đầu chuyến đi, mình chỉ đạp xe tà tà khoảng 1 tháng từ nhà đến công ty, xa chừng 1 cây số, mất đâu 15 phút (kể cả đạp lên lầu 5 của tòa nhà để gửi xe) chứ không có tập luyện gì đặc biệt. Nhưng vì lịch trình tụi mình đi không quá gấp rút nên những ngày...

Những Quý Nhân Của Mình

Mình may mắn gặp được rất nhiều người tốt trong mấy mươi năm cuộc đời. Hôm nay, chỉ nói riêng về những người hùng đàn ông, trực tiếp giúp mình trước và trong chuyến đi. 1. ĐỒNG NGHIỆP: Trong công ty cũ của mình có anh người Malay làm IT, tên Dominic, phải nói là dễ...

Mình Đã Hết Sợ Chó Như Thế Nào?

Hồi còn nhỏ xíu, mình bị chó cắn. 2 lần. Ký ức bây giờ chả còn lại mấy ngoại trừ mình nhớ đó là con chó của hàng xóm ở gần nhà. Hình như là chó nhà ông Trọng. Mình đi ngang nhìn thấy nó, rồi chả biết tại sao mình bỏ chạy, nó dí theo, cắn mình. Rồi cả nhà dở đủ bài...

Khóa thiền ở Suan Mokkh: Thưởng thức sự tĩnh lặng

Như đã dự định từ trước, cuối tháng 7 tụi mình đến Surat Thani để kịp dự khóa thiền tịnh khẩu 10 ngày bắt đầu vào tháng 8 ở thiền viện Suan Mokkh, Thái Lan. Đây là phương pháp thiền Vipassana, khá nổi tiếng trên thế giới. Hiện nay có hơn 170 trung tâm ở cả 5 châu lục....

Chuyện tình tự kể

Chuyện tình tự kể

Chuyện tình tự kể

Cho đến cái buổi tối đó, buổi tối mà anh vừa chạy xe về nhà dọc bờ kè, vừa cười hớn hở, thì anh đã ở TP. HCM được 5 tháng. Lần đầu tiên anh cảm thấy mình đã là một phần của cái thành phố này. Đã trở thành một phần của những hối hả, của mùi vị, của văn hóa nơi đây chứ không còn là một người ngoài cuộc chỉ đứng nhìn. Lần đầu tiên anh cảm thấy như đang ở nhà, không phải chỉ là nơi chốn, mà là cảm nhận nơi mình thuộc về trong chính bản thân mình.

Anh đã chuyển hết số tiền kiếm được trong 5 tháng dạy ở BIS về Anh và chi phí hằng ngày chỉ dựa vào tiền lương đi dạy kèm. Sau đó, anh lại tiếp tục đầu tư vào một vài công ty nhỏ trước khi biết được khoản đầu tư cũ, lẽ ra anh đã phải nhận được thanh toán cả vốn lẫn lãi từ lâu, thủ tục mãi vẫn chưa xong. Thế là tài khoản của anh dần về con số 0 và anh phải ở lại Việt Nam lâu hơn dự định. Lúc đó, anh đâu ngờ rằng việc ở lại này làm thay đổi toàn bộ chuyến đi của mình.

Cuộc sống thường ngày của anh vẫn ổn nhưng đôi khi anh thấy như bị cách ly với thế giới; và lần đầu tiên anh cảm thấy cô đơn.

Anh ngưng uống rượu (lần 2) từ năm 2014 nên cảm thấy khá lúng túng trong các cuộc gặp mặt, hội hè. Những dịp mà lúc trước anh rất thích gặp gỡ, làm quen người này người kia. Thường anh chỉ cần uống vài ly là có thể bắt chuyện với người lạ. Còn khi không uống, anh có cảm giác như có rào chắn giữa người uống và người không uống rượu. Anh vẫn biết mấy cái này chỉ là tự mình suy diễn thôi, vì lúc anh còn uống rượu thì anh thường nghĩ như vậy về người không uống. Nhất là sau khi uống say, người uống và người không uống cư xử rất khác nhau, ít nhất thì anh đã từng là như vậy.

Trong suốt chuyến đi, bất cứ khi nào anh cần thứ gì đó: đồ ăn, nước uống, chỗ nghỉ chân, nơi để dựng lều qua đêm, bác sĩ trị táo bón, tiền, hay trong trường hợp này là một người bạn đường, thì mọi thứ đều xuất hiện đúng lúc. Lần này là sự xuất hiện của Trinh, một người siêu nhỏ gọn nhưng có sức bùng nổ rất lớn.

Anh gặp Trinh lần đầu ở trong bếp của căn nhà thuê chung với vài người nữa, chỉ sau vài ngày vừa dọn tới. Lúc đó Trinh đang ngồi ăn ngon lành thì anh xuống hỏi chỗ bỏ rác ở đâu. Trước sự ngạc nhiên và nhẹ nhõm của anh, cô chỉ dẫn rất rõ ràng. Xong cô nói “Đói bụng quá!” và tiếp tục ăn như không có chuyện gì xảy ra. Ngay từ lần đầu gặp, anh đã học được bài học quan trọng về cô: đừng làm phiền khi cô đang ăn. Về sau, bài học được hoàn thiện: ĐỪNG BAO GIỜ làm phiền cô cả.

Sau vài lần đi chơi với nhiều nhóm bạn khác nhau, một bữa Trinh rủ anh đi ăn sáng. Anh vừa ăn xong và hơn nữa ở đây anh không có thói quen ăn sáng 2 lần. Thế là anh từ chối. Kỳ lạ là mặc dù đôi khi cảm thấy cô đơn, anh vẫn muốn ở một mình hay thậm chí là không muốn dính dáng với ai. Nhưng ngay lập tức anh nhận ra sai lầm và mời cô đi ăn tối hôm đó. Mặc dù cứ tự giả vờ đây chỉ là một bữa ăn tối bạn bè, anh nhận thấy có điều gì đó từ cô đã làm đầu óc mình suy nghĩ đến chuyện xa xôi lắm rồi.

…Trời đã khuya và con đường dọc bờ kè khá yên tĩnh. Chỉ có tiếng xe máy và đâu đó giọng hát karaokê như bò bị chọc tiết rống lên trong đêm. Anh và cô đã đi chơi với nhau như “bạn bè” mấy tuần rồi. Chỉ vì cái ănten của anh bị hỏng hóc đâu đó: cái tinh ý của người đàn ông để nhận ra tín hiệu đèn xanh của người phụ nữ khi họ không muốn chỉ là bạn. Thành thật mà nói, một phần cũng do những khác biệt văn hóa. Mà cái đó, y như 1 bãi mìn sát thương! Chỉ cần hiểu lầm vài cử chỉ hay lời nói là đủ nguy hiểm rồi.

Nhưng tối hôm đó hai người đã thành thật, cởi mở nói chuyện với nhau về cảm xúc của bản thân và cuối cùng anh đã vượt qua thêm 1 biên giới nữa mà vẫn còn trở về nguyên vẹn.

Mục đích ban đầu của anh khi dừng chân ở Sài Gòn chỉ là để làm việc tạm thời. Do đó hai người không chắc sẽ quen nhau được bao lâu. Tuy vậy, họ vẫn quyết định tận dụng thời gian này để tìm hiểu.

2 người đều đã ngoài 30. Không hề có ý định bắt đầu một mối quan hệ kiểu này nhưng lại không muốn cũng như không thể dừng lại được. Tìm được một người phù hợp với mình, không vướng bận, suy nghĩ hoàn toàn bình thường mà lại còn độc thân ở tuổi hơn 30, thật như đãi cát tìm vàng. Rồi khi nhận rõ 2 người đều biết mình thực sự muốn gì, thích gì, không thích gì, và nhất là không thể chấp nhận điều gì, là đã thêm một vòng loại bỏ phần lớn các “ứng viên” trong những người đã gặp. Sau khi chọn lọc kỹ càng, nếu cực kỳ may mắn, thì trong tay chỉ còn lại vàng ròng.

Một cách ý thức hay vô thức nhận ra điều quý giá mình vừa tìm thấy, hai người quyết định về ở chung với nhau và bắt đầu lên kế hoạch cho chuyến hành trình bằng…xe đạp. Dĩ nhiên là vậy rồi!

Những tháng hè năm 2015, anh chỉ dạy đủ sống qua ngày. Cho đến tháng 8, khi bắt đầu năm học mới, lịch đi dạy của anh mới nhiều dần lên và chỉ trong 1 tháng, anh hoàn toàn kín lịch dạy 22 giờ/tuần. Nhờ chi phí sinh hoạt ở HCM thấp và phí dạy kèm khá cao, anh đã có thể để dành tiền hàng tháng nhiều hơn cả trước khi đi từ Anh.

Anh tiếp tục dành thời gian để học lập trình máy tính trong CS50, khóa học giới thiệu về khoa học máy tính của trường Đại học Harvard. Cái khóa học này như một con quái vật phải thuần hóa, dần dần trở thành nỗi ám ảnh đầy lôi cuốn và làm thay đổi cách nghĩ, cách tiếp cận cũng như giải quyết vấn đề của anh.

Ai muốn học tìm hiểu về máy tính hoặc về cách giải quyết các vấn đề nói chung, rất nên theo học khóa này. Tài liệu học thì bao la, bắt đầu từ cơ bản và được chia thành những phần hợp lý. Ngoài ra, khóa học hoàn toàn miễn phí!

Nhờ học được những kỹ năng mới này mà blog cyclehacker.com có thể sẽ được cải thiện trong vòng vài tháng tới. Hiện tại blog vẫn trong quá trình chuyển đổi nên còn nhiều cái chưa ổn.

Hai người để dành gần hết số tiền kiếm được. Trinh làm việc ở công ty PUMA với vị trí Trợ lý Giám đốc toàn cầu bộ phận giày (chỉ có chức danh của Trinh là dài hơn chức danh của sếp Trinh). Và khi kết thúc năm học, hai người đã sẵn sàng cùng nhau đạp xe đi về phía hoàng hôn.

Cho tới nay hai người đã đi được 2 tuần (cập nhật thực tế: 7 tháng). Và khi đi chung với Trinh (hay là Tên Lửa Siêu Nhỏ, biệt danh mới của Trinh do Stewart đặt), hành trình vẫn hứa hẹn đầy những thử thách như trước kia. Không chỉ vậy, mà còn xảy ra những chuyện ngoài sức tưởng tượng của anh, theo cái cách làm anh vừa nhức đầu nhức óc và cả cười đau bụng. Đây chắc chắn sẽ là chuyến đi của 2 người lập dị nhất!

Hai người vừa qua biên giới Thái Lan ngày hôm qua sau khi khởi hành từ TP. HCM đến Campuchia. Đường đi hầu như không có gì thay đổi. Trong vòng 1 năm sắp tới hai người dự định sẽ đi xuyên Thái Lan, Malaysia, Singapore, Indonesia, Úc, New Zealand và Chilê. Có lúc sẽ phải dừng lại ở đâu đó để làm việc rồi lại tiếp tục hành trình.

LỜI CẢM ƠN ĐẶC BIỆT TỪ FRASER BAILLIE

Mình muốn nhân cơ hội này cảm ơn những người mình đã gặp và làm việc trong suốt thời gian ở TP. HCM

Cảm ơn các vị phụ huynh đã tin tưởng mình trong việc giúp các em học Toán và Tiếng Anh tốt hơn. Cảm ơn các em đã dành thời gian để cùng học theo phương pháp của thầy:

Ông bà Dan Nguyễn – em Rocky; ông bà Lyndall & Brett Taylor – 2 em Jonah & Campbell; ông bà Andrew Homan & Anita North – 2 em Sam & Mackenzie; Bà Hà Minh Hulse – em Dan; ông bà Van Mol – em Nancy; ông bà Allen – em Shayla; ông bà John & Angela Campbell – 2 em Jack & Ben; ông bà Cal & Erinn Ramsay – em Brooke; ông bà Deepak & Christel Rothaug – em Ida Maya; ông bà Lin – em Richard; ông bà Han & Nguyễn Trọng Ngọc – 2 em Jenny & Kerry; ông bà Michael & Lina Sisovic – em Kellian; ông bà Tram & Lam – em Đức Anh.

Mình thật sự rất may mắn được gặp và làm việc với mọi người. Chúc mọi người những điều tốt đẹp nhất.

Mình cũng cảm ơn Radley vì đã dành thời gian tìm các giáo viên dạy thay thế mình khi mình rời Việt Nam. Hy vọng mọi chuyện đều tốt đẹp.

Một lần nữa, cám ơn Christine và Yvonne bộ phận Học thêm ngoài giờ vì đã giúp giới thiệu học sinh đến với mình. Cám ơn toàn thể giáo viên BIS đã chào đón mình trong thời gian ngắn mình dạy tại BIS. Cám ơn Will và Lucy vì những ý tưởng đầy khiêu khích và những buổi ăn trưa tám chuyện cười bể bụng, cám ơn Sanjay đã thường xuyên mời mình đến nhà chơi, xem phim

Và dĩ nhiên, cám ơn Jenny Andrews vì đã giúp mình liên lạc với Nicola Tingey, người sau đó giới thiệu mình với Stewart Blake.

Lời cảm ơn đặc biệt, chân thành nhất dành cho Stewart vì đã chào đón mình, giúp mình tìm công việc, cho mình lời khuyên, lời giới thiệu, mời đến ở nhà các dịp lễ, xách tay xe đạp của Trinh từ Anh về Việt Nam,…và gần đây nhất là truyền lửa từ sự nhiệt tình về mọi thứ trên đường đi cho mình. Trải nghiệm của mình ở TP. HCM sẽ rất khác nếu mình không gặp được anh từ những ngày đầu. Và có lẽ mình sẽ không bao giờ đáp trả lại được hoàn toàn món nợ lòng tốt anh dành cho mình nhưng cũng nhờ đó mình mong sẽ có thể giúp được nhiều người khác như anh đã từng làm cho mình.

Stewart rời TP. HCM vài ngày sau khi Trinh và mình khởi hành, để thực hiện chuyến đi xe đạp vòng quanh thế giới một mình. Mọi người có thể vào blog của anh để xem www.cyclingstew.com Blog có rất nhiều thông tin chi tiết về việc chuẩn bị cho chuyến đi cũng như những video vui nhộn về những người anh gặp dọc đường đi.

Blog của mình, Fraser Baillie http://cyclehacker.com

Đây là bản dịch bài viết của Fraser trước khi tụi mình vừa đến Thái Lan, cách đây 5 tháng. Mình chỉ dịch ý. Bạn nào có nhu cầu đọc bản gốc tiếng Anh (hay hơn nhiều và có hình ảnh minh họa) thì có thể xem tại đây.

 

 

Fraser Baillie

Fraser Baillie

Người đi du lịch bằng xe đạp, web developer, tư vấn tài chính

Anh bắt đầu chuyến đi vòng quanh thế giới bằng xe đạp vào ngày 03/08/2013 từ Anh. Qua 23 nước, đến Việt Nam vào tháng 01/2015. Hoàn toàn không ăn thịt cá hải sản từ 2 năm nay nhưng không cho mình là người ăn chay. Ngồi thiền, tập yoga hằng ngày, không hút thuốc, uống rượu, chỉ uống cà phê không đường. Đam mê lớn nhất ngoài việc học hỏi để hoàn thiện bản thân là ăn sô cô la đắng, bánh ngọt và trái cây các loại.

Hiện tại, anh đang sống cùng bạn gái ở Bali, Indonesia. 2 người sẽ tiếp tục hành trình bằng xe đạp đến Úc vào tháng 5/2017.

?

Các Bài Viết Về Trải Nghiệm Của Chuyến Đi

Kinh Nghiệm Qua Cửa Khẩu Các Nước Đông Nam Á

2 đứa mình khởi hành từ Sài Gòn hồi đầu tháng 7/2016, đạp xe liên tục qua biên giới các nước Việt Nam, Campuchia, Thái Lan, Malaysia, Singapore và Indonesia. Ngẫm lại, cũng khá nhiều chuyện vui buồn nơi cửa khẩu. Hôm nay kể lại mọi người nghe chơi. 1. Cửa khẩu Xà Xía...

Kota Bharu và Cú Sốc Văn Hóa

Kota Bharu phát triển đến không ngờ so với những thành phố gần biên giới (lại vẫn theo hiểu biết hạn hẹp của mình). Siêu thị, ngân hàng, quán ăn, khu vui chơi, nhà thờ Hồi giáo to vật vã. Nhà cửa đẹp, sang trọng. Đường sá thênh thang, quy củ, trồng hoa cảnh khắp nơi....

Nyepi – Tết Bali với lễ hội đón mừng năm mới Melasti & Bhuta Yajana

Tụi mình may mắn vẫn ở Bali vào thời điểm Tết cổ truyền của họ năm nay. Đây là ngày tết mừng năm mới rất đặc biệt. Không giống như các nơi khác trên thế giới, mọi người thường vui chơi, hội hè với các hoạt động náo nhiệt; Nyepi ở Bali là ngày tất cả mọi người trên đảo...

Tản Mạn Về Hạnh Phúc

Mình là loại người khá cổ điển về một số chuyện. Và không cổ điển lắm về một số chuyện khác. Nhưng mình thích tổng kết một năm theo âm lịch, theo Tết ta của mình. Giống như M., một người bạn của mình thuở nhỏ còn trang trọng khai bút ngay đêm giao thừa, những đứa trẻ...

Chuyện tình tự kể

Cho đến cái buổi tối đó, buổi tối mà anh vừa chạy xe về nhà dọc bờ kè, vừa cười hớn hở, thì anh đã ở TP. HCM được 5 tháng. Lần đầu tiên anh cảm thấy mình đã là một phần của cái thành phố này. Đã trở thành một phần của những hối hả, của mùi vị, của văn hóa nơi đây chứ...

Cuộc Sống Đời Thường ở Bali

Sau gần 4 tháng sống như người dân địa phương, đây là những kinh nghiệm tụi mình đúc kết được từ mua sắm, nấu nướng, ăn uống đến đi chơi, khám bệnh, cắt tóc, visa,...ở Bali, Indonesia. 1. ĐI CHỢ - NẤU ĂN Lúc đầu mới tới Bali, 2 đứa tìm chỗ mua nồi cơm điện. Tiếc tiền...

3 Điều có thể bạn chưa biết về Singapore

Là nước có mức sống đắt đỏ nhất thế giới từ năm 2014 đến nay, Singapore bỏ xa các thành phố nổi tiếng mọi người thường nghĩ đến như Paris, London, New York, Tokyo,… Nói đến Singapore, mình thường nghĩ đến đất nước an toàn nhất, sạch sẽ nhất nhưng cũng đau ruột nhất...

Campuchia & Những Ngày Đầu Tiên

Trước khi bắt đầu chuyến đi, mình chỉ đạp xe tà tà khoảng 1 tháng từ nhà đến công ty, xa chừng 1 cây số, mất đâu 15 phút (kể cả đạp lên lầu 5 của tòa nhà để gửi xe) chứ không có tập luyện gì đặc biệt. Nhưng vì lịch trình tụi mình đi không quá gấp rút nên những ngày...

Những Quý Nhân Của Mình

Mình may mắn gặp được rất nhiều người tốt trong mấy mươi năm cuộc đời. Hôm nay, chỉ nói riêng về những người hùng đàn ông, trực tiếp giúp mình trước và trong chuyến đi. 1. ĐỒNG NGHIỆP: Trong công ty cũ của mình có anh người Malay làm IT, tên Dominic, phải nói là dễ...

Mình Đã Hết Sợ Chó Như Thế Nào?

Hồi còn nhỏ xíu, mình bị chó cắn. 2 lần. Ký ức bây giờ chả còn lại mấy ngoại trừ mình nhớ đó là con chó của hàng xóm ở gần nhà. Hình như là chó nhà ông Trọng. Mình đi ngang nhìn thấy nó, rồi chả biết tại sao mình bỏ chạy, nó dí theo, cắn mình. Rồi cả nhà dở đủ bài...

Khóa thiền ở Suan Mokkh: Thưởng thức sự tĩnh lặng

Như đã dự định từ trước, cuối tháng 7 tụi mình đến Surat Thani để kịp dự khóa thiền tịnh khẩu 10 ngày bắt đầu vào tháng 8 ở thiền viện Suan Mokkh, Thái Lan. Đây là phương pháp thiền Vipassana, khá nổi tiếng trên thế giới. Hiện nay có hơn 170 trung tâm ở cả 5 châu lục....

Bạn muốn theo dõi hành trình của mình?

Đừng để lỡ bài viết mới nào nhé!

You have Successfully Subscribed!